Monday, 4 January 2010

Những câu chuyện kể


Được 3 ngày nghỉ bên nhau, mẹ để ý và tổng kết mấy câu chuyện đầu năm của Tám:
1/.Tám: Hạnh ơi, Hạnh mặc gì kỳ vậy Hạnh?
H: Hạnh mặc quần jean đó, đẹp ko Bách?
Tám: Không đẹp.
H: Sao ko đẹp con?
Tám: Hạnh mặc chật cứng hà.
Sáng đầu năm H diện 1 cái quần jean bó sát thời trang mà thím 8 phát biểu vậy đấy?!
2/. Ngoại ôm cậu Trường khi cậu đang ngủ nướng.
Tám nói: ngoại ko ẵm cậu T được đâu, cậu lớn rồi, cậu nặng rồi đó.
Ý Bách là ngoại chỉ có thể ẵm con thôi đó phải ko, cà nanh đây mà.
3/.“Bye bye chú Châu”. Mẹ giật mình, con biết tên chú bảo vệ trường Lan Anh nữa. Mẹ hỏi trường có mấy chú bảo vệ thì thím ấy trả lời. “Có chú Châu và chú Quang”. Mẹ nói chú Châu là chú mập mập phải ko? Bách “dạ, còn chú Quang ko có mập, chú Quang nhỏ đó”.
4/. Thường đi taxi là lúc Bách phấn khởi vì biết được đi chơi. Hôm đi Bình Quới Bách ngồi với ông cậu. Cả nhà thắc mắc sao hôm nay Bách nghiêm chỉnh quá, ngồi xe ngoan ngoãn và trật tự. Hỏi hoài ông cậu mới nói Bách đang trúng đòn tâm lý. Mới lên xe ông cậu đã dặn Bách “con ngồi ngoan nha, mình lớn rồi mà, chỉ có mấy đứa con nít lên xe mới lộn xộn thôi”. Thế là suốt chuyến xe hôm đó anh í bận làm người lớn nên đàng hoàng 1 cách bất ngờ. Chuyến về thì ảnh “xổ” bù lại vì được ngồi với cậu Trường, cả xe muốn điếc tai luôn.
5/. Đi chơi Bình Quới về, sáng hôm sau thức dậy là Bách kể liền. “Hồi sáng, hồi sáng ớ Bách đá banh trên đồng cỏ với cậu ba, cậu Trường ớ”. Với Bách tất cả chuyện trong quá khứ đều bắt đầu bằng “hồi sáng ớ”. Mẹ rất mừng vì tuổi nhỏ như con đã bắt đầu có ký ức. Chỉ cần điều chỉnh hồi sáng thành hôm qua hay hồi tối, hồi chiều nữa là hoàn thiện Bách he.
6/. Mấy hôm nay về nhà Bách hay rủ mọi người chơi “Góc gia đình”. Con biểu cha mẹ ngồi sát bên con rồi con lăng nhăng lí nhí đủ thứ chuyện của “gia đình”. Con biết giả bộ nấu cơm rồi đút mẹ ăn. Còn dỗ dành “mẹ làm em bé nha, mẹ ăn giỏi mau lớn nha” rồi ru ngủ “mẹ làm em bé nha, mẹ nằm trên tay Bách nè, Bách ru mẹ ngủ nè, dí dầu cầu ván đóng đinh, Bách hát hay hông”, còn nữa “thôi mẹ nằm bụng Bách đi, giả bộ thôi nha, em bé mẹ nặng lắm đó”
7. Chiều cha đút hủ tiếu cho Bách, thấy đút bằng đũa gọn gàng hơn muỗng mà 8 hông chịu. 8 nói "mẹ đút ớ, mẹ đút bằng muỗng cho Bách dễ chịu ớ".
Vui thì nói "Bách đã quá Hạnh ơi" hôm nay còn biết đòi hỏi mẹ đút bằng muỗng "cho Bách dễ chịu", coi hoạt hình dở thì than "Bách chán cái này quá à". Chuyện gì cũng ngoan, cũng đáng ghi lại và đáng tự hào. Trừ chuyện quan trọng nhứt và cũng thử thách nhứt là chuyện ăn. Con đang theo chế độ ăn chay hay sao đó. Bất cứ thịt cá tôm cua gì con cũng qui về thịt và từ chối. Cha dụ dỗ Bách vừa xem Tom&Jerry vừa đút thịt kèm cơm mà Bách cũng phát giác “thịt kìa chaaa”. Mẹ vừa huyên thuyên vừa nhét thì cũng bị 8 chỉ điểm “có thịt”, Bách làm như phát hiện “có địch” ko bằng. Đã nói đút ăn là 1 nghệ thuật, người đút ăn là nghệ sĩ nên cũng ráng kiếm chiêu “lừa” Bách. Mẹ biểu con nhắm mắt lại mẹ tặng quà và 2-3 nhét, đút. Vậy mới đút lọt được 1 muỗng cơm/bún kèm thịt. Tưởng xong, ai dè miếng thịt cũng bị 8 lừa ra sau khi đã mấp trọn vẹn cơm/bún.
Quý cô chú có cao kiến gì đối phó với nạn ăn kiêng xin chia sẻ giúp, hai nghệ sĩ ưu tú nhà này đã giở hết mọi miếng nghề và sắp bế tắc với vai diễn rồi..hu.hu..
Chân dung của anh tám đang "đã" với món kem liếm nè...

No comments:

Post a Comment