Viết tặng Bà nội, Bà ngoại và Út ù của Cu Bách!
TÂM SỰ CỦA BÀ
Sáng nay mình thấy trong lòng buồn quá. Tất cả cũng tại chuyện mấy viên bi. Mình thấy mấy viên bi nhiều màu sắc đựng trong bọc nylon, chắc là thằng nhỏ thích, thế là mình cầm cầm lắc lắc cho thằng nhỏ nhìn. Vậy mà mẹ nó hộc tốc chạy đến giằng lấy thằng nhỏ từ tay mình và nói: mẹ coi chừng dị vật đường thở đó. Gì chứ, mấy hòn bi thì có gì mà to tát vậy?? Nó còn dẫn chứng trên báo đã đăng trường hợp đồng xu rơi vào miệng 1 em bé suýt...cứu không kịp.
Tự nhiên mình nhớ tới hàng loạt chuyện dở khóc dở cười liên quan tới cách chăm sóc thằng nhỏ.
Như chuyện nằm nôi, mình thấy thằng nhỏ nằm ngủ 1 mình tội nghiệp, vậy mà nó nói, con tập cho thằng nhỏ tính tự lập, để ghiền hơi mẹ sau này làm sao con đi làm.
Như chuyện ngủ của thằng nhỏ, mới 7h tối mà nó đã bắt thằng nhỏ vô giường, làm cả nhà buồn hiu. Đi làm cả ngày, tối mới có thời gian chơi với cháu, vậy mà nó cũng không cho thằng nhỏ thức với lý do: cỡ tuổi này, sách nói, thằng nhỏ phải ngủ 14-16 tiếng mỗi ngày.
Như chuyện cân nặng, mình thấy sốt ruột khi thấy đứa nhỏ gần nhà sinh cùng ngày với thằng nhỏ có vẻ xổ sữa hơn, vậy mà nó nói: chiều cao và cân nặng của thằng nhỏ hàng tháng vẫn phát triển bình thường theo biểu đồ tăng trưởng, mẹ đừng so sánh con của con với con người khác. Trời, mình nuôi con từ xưa tới giờ có nghe nói đến cái biểu đồ gì đó đâu cơ chứ!?
Như chuyện vệ sinh, thằng nhỏ vào tay nó là nó quấn nào là 2 lớp tã, 3 lớp giấy, có khi còn có cái tã giấy dày ù nữa. Mình thấy chắc là hầm hì lắm nên chỉ mặc cho thằng nhỏ cái quần. Có lần bực quá mình nói: tụi bây làm như tao chưa từng chăm sóc em bé vậy. Câu này tại buột miệng nói ra chứ thiệt không xứng tầm "BÀ" tí nào.
Ủa, nhớ nhiều chuyện vậy mà sao mình vẫn còn buồn vậy ta?? Chắc tại nhớ thằng nhỏ. Thôi thôi, mình phải làm lành với mẹ nó ngay thôi!
VÀ... CỦA MẸ
Sáng nay mình thấy trong lòng buồn quá. Cũng tại chuyện mấy viên bi.
Mình giật bắn mình khi thấy mẹ cầm mấy bòn bi lắc lắc trước sự thích thú của thằng nhỏ. Cũng tại bài báo đó ám ảnh mình. Mình chạy tới giằng lấy thằng nhỏ, thế là mẹ giận.
Mình đoán từ ngày có thằng nhỏ chắc mẹ giận mình nhiều lắm dù chưa khi nào nói ra.
Như chuyện ngủ, thằng nhỏ ít ngủ ban ngày nên ban đêm mình phải cho con ngủ sớm. Vậy mà mẹ cứ tìm cách làm thằng nhỏ phấn khích. Mà công nhận, thằng nhỏ mến Bà nó quá, nhác thấy bóng Bà là cười toe toét.
Như chuyện tã lót. Mấy ngày mưa mình mới quấn tã giấy cho thằng nhỏ vì sợ mẹ phải giặt đồ nhiều (mẹ giành giặt tay, đồ mới sạch!?), vậy mà mẹ la, mẹ sợ thằng nhỏ bị hăm. Sợ gì chứ, con của nhỏ bạn mình cứ quấn tã giấy suốt ngày đó thôi. Thời buổi hiện đại, mình phải nuôi con sao cho tiện nghi, nhẹ nhàng chứ!
Ủa, sao thằng nhỏ chưa chịu ngủ. Mình đã cho bú no nê, đã hát ru hết vốn gần 30 bài hát rồi mà. Chắc là thằng nhỏ nhớ Bà rồi, mình phải làm lành với mẹ ngay thôi!
No comments:
Post a Comment