Mấy ngày nay ảnn hưởng áp thấp nhiệt đới nên CM mưa dầm dề. Con cũng bị ảnh hưởng mà dầm dề theo, làm mẹ quây quần giặt, phơi, ủi đồ hết cả ngày, ko còn thời gian viết blog. Bữa nay chủ nhật, có ngoại trông mới tranh thủ viết vài dòng "tự sự" chuyện mấy ngày nay.
Mẹ muốn viết ngay chuyện con bị "hành" bởi mũi chích ngừa bạch hầu, ho gà, uốn ván. Đây ko phải là lần chích ngừa đầu tiên của con mà sao bị hành dữ quá. Vết chích ngay bắp đùi sưng đỏ, lan cả 1 vùng, đầu lại hâm hấp sốt. Nhìn thấy tự nhiên nước mắt mẹ rơi lộp độp mà chưa kịp có cảm xúc gì. Sau đó nỗi lo lắng cứ tăng lên ngồn ngộn. Đây chắc là "hội chứng sợ chích ngừa" mà nhiều ông bố bà mẹ đang mắc phải, liên quan tới nhiều vụ tai biến gần đây. Bà ngoại và út cũng muốn "sốt" theo. May mà chỉ hơn nửa tiếng sau vết đỏ trên đùi biến mất, còn con cũng giảm sốt từ từ. Bách bắt đầu nhỏng nhẽo, ai nói tới cũng ẹ, ẹ, cái mặt mêu mếu, cái miệng bạnh ra như để kể tội cái mũi chích ngừa. Mẹ thấy thương yêu con trai bé nhỏ vô cùng!
Còn đây là chuyện vui. Tuần này con toàn phát âm dấu sắc, á á, ghé ghé... nghe vui quá xá. Con cũng có "body smile" như tài liệu nói. Mẹ tạm dịch là: cười hết mình, cười nguyên con... Nghĩa là khi biểu lộ sự thích thú, vui vẻ thì cả người con cùng cười. Đôi mắt sáng lên, mũi thì chun lại, cái miệng ngoác gần hết cỡ, cái tay giơ cao ngoắc ngoắc, còn chân thì cong cong đá đá. Hì hì, đảm bảo ai nhìn con cũng phải bật cười dù trong lòng có đang buồn, vui, lo, giận...
Lúc này con muốn lật lắm rồi, hở ra tí xíu là con nghiêng qua, quăng cái đít qua liền. Nhanh như chớp ấy. Dù chưa ngửa cái đầu qua được nhưng con có vẻ thích thú lắm khi làm cơ thể mình chuyển động. Có bữa đang ngủ mà con cũng lật làm mẹ hết hồn. Thế là mẹ phải thức giấc nhiều lần để canh chừng. Chắc vài ngày nữa thôi là Bách ta có thể hiên ngang vừa nằm sấp vừa ngắm cảnh rồi, hihi...tới lúc đó chắc mẹ sẽ có nhiều pha hình đẹp lắm đây!!! Mong đợi từng ngày...
No comments:
Post a Comment