Con,
3 ngày nay con có gì bứt rứt mà có những trận khóc thét. Thường vào buổi trưa sau khi chơi mải mê, đáng lẽ mẹ cho bú con sẽ ngủ nhưng con cứ thét lên ko chịu bú. Lớn đến nỗi ông ngoại ở nhà sau hấp tấp chạy lên: thằng nhỏ bị té hả? Cậu ẵm con đứng lên thì nín, nhưng lại thét khi mẹ lại cố dỗ dành cho bú vì biết con đang rất đói và buồn ngủ (?). Chẳng lẽ cứ ẵm con đi tới lui suốt mà ko cho bú và ru ngủ??? Mới bi lớn mà bắt đầu bướng bỉnh ko chịu "ăn" rồi sao?? Ông ngoại lo: coi chừng có cái gì thay đổi trong người thằng nhỏ...hay là nó sắp mọc răng. Thật trùng hợp, dì Trâm và dì Như cũng đoán như vậy khi nghe mẹ kể về con. Gì chớ làm gì có chuyện mọc răng ở 1 thằng nhỏ mới hơn 3 tháng tuổi
Thật ra chuyện khóc lóc ở tuổi này là 1 điều quá ư bình thường nhưng vì từ trước tới giờ con ngoan quá, mới có vậy mà làm mọi người muốn "sốt" lên. Mẹ thấy như muốn "nổ tung" ấy, thật là 1 cảm giác kinh khủng khi thấy con mình khóc ngất mà mình ko biết lý do. Mẹ rà soát lại tất cả mà bây giờ cũng chưa biết tại sao nữa. Nghĩ vẩn vơ hay tại mình cứ chủ quan, gặp ai cũng khoe khoang thằng nhỏ đễ, để bây giờ ra nông nỗi. Hay phải như dì Nga nói, có kiêng có lành. Cha mẹ đến bây giờ vẫn ko tin điều này 1 chút nào!
Sao vậy hả con?
P/s: con đã lật quá thuần thục và ham đến nỗi lật ngay trong khi ngủ. Con có thể giữ cái đầu ngóc cao, vững chãi và cứ như thế mà "cười nói" với mọi người. Hihi chúc mừng "chiến công" của con!
No comments:
Post a Comment