Wednesday, 11 November 2009

Gần bùn mà chẳng...


Vậy là hồ cá nhỏ góc nhà cu Bách có thêm một chậu bông súng, mấy anh cá vàng lăn tăn lượn qua ngắm anh hàng xóm có nụ hoa tim tím mà mẹ G rất thích. Số là chuyến đi Củ Chi lần trước cha ù "vớt" được bụi súng dại ở ao cá trong KDL sinh thái. Lính quýnh thế nào mà quên mang về nguồn dinh dưỡng cho cây bông súng mà ở đất Sài Gòn này tìm đỏ con mắt cũng không thấy. Nhìn cọng súng mộc mạc đung đưa trước những cơn gió bấc thổi về mang theo ký ức thoảng thoảng mùi bùn non hôm nào...
IMG_0001-3.jpg picture by nvquangcm
IMG_0003.jpg picture by nvquangcm
Ngày ấy những cơn mưa đầu mùa xối xả chưa dứt hạt là bọn trẻ ở quê ùa ra đồng, trên vai cây cần câu nhỏ với cái lưỡi câu uốn bằng sợi dây đờn vọng cổ và trong túi áo không thiếu một bọc trứng kiến vàng...rồi từ đó men theo con mương phèn mà thi nhau giật mấy chú cá rô tăm tích bằng ngón tay cái. Lần đầu đi câu của cha -một thằng dân chợ theo cách gọi của tụi nhóc ở quê - không dính một con dù cũng cần đó, mồi đó. Một thằng đen nhẻm, tóc xoăn vàng thương tình bỏ vào cái xô của cha một con cá "mẹ" lấy hên, từ đó thật lạ - đến giờ cha vẫn chưa giải thích được - cá thi nhau cắn mồi câu cha. Khi số cá "tráng đít xô" nghĩa là số cá nhiều không nhìn thấy đáy xô nữa thì cả bọn bỏ cần trên bờ lao xuống con kinh trước nhà thi nhau lặn vớt bông súng. Mùa mưa bông súng non xèo dài cả sải tay nên muốn nhổ tận gốc phải hụp xuống mới bứng lên cả bụi được. Tụi nhóc thi nhau lặn lên sình non đen kịch bám đầy lông mặt lông mày đứa nào đứa nấy nhìn như hàng râu rìa xanh lè. Buổi cơm cá rô tăm tích kho quẹt ăn với bông súng sắt nhỏ trộn dừa nạo trong những ngày mưa dầm còn có thêm mùi sình non, mùi quê đó đã đeo đẳng theo cha, len vào ký ức về miền quê nghèo khó mà thanh bình tự bao giờ...
Mùi sình non đó cha gặp lại một lần đâu vào khoảng năm lớp 6. Cô bạn lớp trưởng nhà phía sau nhà ông nội cu Bách bây giờ, nhà bạn ấy ở cuối con đường đất đỏ có hàng dừa rợp bóng chạy dài theo con mương đầy bông súng. Trong lớp có thêm một anh bạn cũng để ý cô lớp trưởng mà chiều chiều 2 thằng vượt hàng rào bông bụt núp sau mấy cây dừa để ngắm trộm cô lớp trưởng đi ngang qua 
. Một bữa 2 thằng giành nhau một gốc dừa đẩy qua đẩy lại thế nào cha rớt cài ùm xuống con mương đầy súng đó. Nếu ngóc đầu lên cô lớp trưởng thấy thì con mặt mũi nào nữa. Cha ù lấy hơi lặn luôn xuống tận đáy chờ bạn ấy đi qua rồi vọt lên vật lộn với thằng kia. Mùi sình non hôm đó còn vương vấn trong những giấc mơ ngọt ngào của tuổi học trò nhiều năm sau đó kể từ lúc cô lớp trưởng theo gia đình về Bạc Liêu sống
Vậy là không có sình non cho bụi súng của cu Bách rồi, mẹ G - làm gì biết mùi bùn đó - thấy bụi bông súng càng èo uột phán rằng "cha đi mua đất đi"...nghe giống như đi mua đất nền dự án nào quá ?!
  Ở SG hơn 10 năm nhưng chưa biết tìm đâu mùi bùn đó bi giờ...cha ù lẩm bẩm!!
IMG_0204.jpg picture by nvquangcm
Giọng Tấn Tài ca tuồng "Chiều đông gió lạnh về" nghe buồn não ruột...

No comments:

Post a Comment