Monday, 21 June 2010

Chúc mừng cu Bách 37 tháng tuổi


Bách 37 tháng tuổi, 101cm, nặng 15,8kg nè. Mừng quá vì mấy này hè di chuyển liên tục mà Bách vẫn lên cân đều. Cố gắng giữ phong độ con nhé! Chủ nhật rồi cha mẹ cho con đi Sở thú. Bách thấy khoái quá trên đường đi tự hứa tự hẹn: "Bách ko mua bong bóng đâu cha, bong bóng chơi chút xíu là xép lẹp đó." (Bách hay bị náy lói như vậy, í lộn nói láy, con beo con báo Bách nói thành "con bao con béo", xẹp lép lại thành "xép lẹp")
Photobucket
Mùa hè sở thú có nhiều bạn đi chơi quá nhưng con cũng mua được vé nè
Photobucket
Hàng to he
Photobucket
Xiếc hú (cũng như bao nhiêu chữ "thờ" khác đều bị Bách phát âm thành "hờ", mẹ sửa hoài chưa được, vừa vui vừa bực khi Bách ôm mẹ nói "hương hiệt hương", chữ thờ dễ ẹc mà Bách!)
Photobucket
Chó xiếc giỏi quá ta
Photobucket
Hươu sao con đang bú mẹ nè
Photobucket
Ối anh chàng này bị kẹt trong đám cỏ xanh rồi
Photobucket
Bách mê mẫn nhìn cọp trắng
Photobucket
Ôi mắt chú mày sao buồn vời vợi vậy nè
Photobucket
Photobucket
Photobucket
Bách chạy nhảy tung tăng, rồi thì mệt, rồi thì than đau chân, rồi thì cha ù thành người "đấm bóp giác hơi" cho Bách đây
Photobucket
Con "hâm mộ" cây kem này quá Cha
Photobucket
Photobucket
Sướng hết chỗ nói
Photobucket
Photobucket
Photobucket
Photobucket
Có sức để làm người mẫu tiếp nha Bách
Photobucket
Xa xa một chị chắc vừa được cha mẹ dẫn qua khu vực con công nên biểu diễn liền...
Anh Bách nhà ta nhẩm hát theo "tập tầm vông, tay không tay có..." lúc này ảnh thuộc nhiều bài quá lẫn lộn tùm lum hết trơn

Photobucket
Qui tắc hôm nay: Bách luôn nắm tay của mẹ, mẹ luôn nắm tay của Bách (vì câu chuyện sẽ kể dưới đây)
Photobucket
Đang kiếm đường đi qua khu voi thì cha gặp 1 anh nhóc đang khóc tu tu, "con bị lạc bà nội". Hỏi thông tin thì ảnh mếu máo, con tên Nguyễn Hoàng, nhà ở..bùng binh, bà nội con tên bà nội.  Cha hỏi anh nhóc có nhớ số điện thọai người nhà ko, ảnh trả lời "con nhớ số bố con nhưng chú đừng gọi bố, bố tới bắt con về liền ko cho đi chơi, chú gọi bà nội đi, bà nội lại cho con đi chơi tiếp nhưng mà con ko nhớ số bà nội"...Đành bó tay, cha dẫn anh nhóc ra nhờ chú bảo vệ phát loa giúp đỡ, Mẹ thuyết giảng cho Bách liền, Bách biết cảnh giác ngay và luôn nắm chặt ngón tay trỏ của mẹ, Bách chỉ nắm 1 ngón trỏ của mẹ. Qua được khu voi rồi, Bách thắc mắc "sao con voi bị cột lại vậy mẹ?" ( số là bạn voi nào cũng chỉ di chuyển được trong 1 giới hạn cho phép vì bị xích ở chân), mẹ giải thích: "mấy chú sợ voi đi lạc nên mới cột voi lại đó con", Bách ngác ngơ: "nhưng có voi mẹ rồi mà!!!"

No comments:

Post a Comment