Sunday, 30 September 2007

Tập xa nhau


30/09/2007
Bách thương yêu của mẹ,
Vậy là mẹ con mình đã qua được 1 tuần "tập xa nhau". Có thật nhiều điều lý thú.
Mẹ đã đi học lại. Tuy mới học 3 buổi sáng 1 tuần nhưng mẹ giả bộ đi hết các buổi sáng, để con ở nhà với út Thảo, đến trưa 11h mẹ mới giả bộ về cho con bú. Mới xa nhau có bao nhiêu đó mà Bách tỏ ra quyến luyến mẹ quá chừng. Cứ đến tầm 11h, gặp mẹ thì Bách hớn hở y như là đã xa mẹ từ lâu lắm. Con cứ nhằm vú mẹ mà ực ực, mút vài cái lại ngước lên nhìn mẹ cười ra tiếng, hề hề hề hề, mút vài cái lại ngước lên nhìn mẹ mà cười, dễ thương ko chịu nỗi. Có khi đã ngậm vú rồi mà còn khóc ẹ ẹ như là muốn mẹ dỗ dành bù lại. Con đang bày trò nịnh nọt hay là e ngại mẹ lại bỏ đi nữa đây?!
Mẹ thấy con ở nhà cũng ko đến nỗi nào. Chỉ khóc ạ ạ khi quá buồn ngủ hay khi bị ép bú bình. À, chuyện bú sữa bình của con cũng đang cải thiện từ từ, hy vọng 1 ngày ko xa Bách sẽ tự tay cầm và tu hết bình sữa 1 cách tự nguyện và thích thú.
Mẹ đã tập cho con ăn bột được 3 ngày nay. Mẹ rất mừng, con rất hưởng ứng chuyện ăn chứ ko như chuyện sữa bình. Hy vọng lần này Bách ko làm mẹ bị "hố" như mấy lần trước đó. Số là con cứ thay đổi xèo xèo, bữa trước dễ hôm sau khó, hôm trước bú bữa sau ko...Biết sao giờ, con là con nít mà. Mẹ thông cảm mẹ ơi. Có phải vậy ko Bách?!
Hồi con còn nhỏ (trong vòng 3 tháng tuổi) có lần mẹ hùng hồn nói với dì Mị: ta sẽ sanh nữa, bây giờ chưa thấy ngán. Nghe có vẻ như chuyện có con là quá dễ dàng con nhỉ?! Nhưng ngay bây giờ đây, nếu có ai hỏi mẹ sẽ trả lời ngay: có con vô cùng cực khổ! Và mẹ cũng sẽ nói ngay: nhưng cái cực khổ đó sẽ ko dai dẳng mà được đền bù, đền bù hàng ngày, thậm chí hàng giờ...
Còn gì đáng yêu cho bằng cái ngước nhìn và cười âu yếm của con.
Còn gì ngộ nghĩnh cho bằng cái mông đang chổng cao cao để chuẩn bị bò.
Còn gì hạnh phúc cho bằng thấy con vui vẻ cực độ mỗi khi đùa giỡn với cha.
Còn gì thích thú cho bằng nhìn con nghiêng qua lật và chỏi 2 tay lên cao, cười với cái miệng trống không.
Còn gì tự hào cho bằng cái cảm giác "với con, mình quan trọng lắm"...

Friday, 28 September 2007

Me di vang...Me di vang


Hơn 2 tuần cu Bách lên SG!!!
Sau mỗi ngày làm việc là cha háo hức về nhà để được gần cu Bách - y như là con có những bất ngờ khác nhau dành cho cha: Hôm thì la hét om sòm, hôm thì phun nước bọt phèo phèo, hôm thì đạp vào mặt cha bạch bạch, hôm thì trườn kiểu sâu đo...Nhưng cha vẫn thích nhất là lúc con cười ra tiếng như người lớn, cười như nắc nẻ làm mẹ G phải cản lại không không cho giỡn nữa sợ con mệt. Hình như con cũng quen với giờ cha đi làm về nên mỗi khi nhác thấy bóng cha là con hướng mắt theo không thôi.
Một tuần mẹ đi học...
Cu Bách ở nhà với cha, út Thảo và chế Diện. Tình hình không đến nỗi nghiêm trọng lắm nhưng con cũng quậy 3 người tưng bừng...Vấn đề đặc biệt quan trọng là cu Bách luôn nói không với bình sữa dù mẹ đã đổi hết 3 loại bình và 4 loại núm vú khác nhau. Út Thảo phải đổ ra ly và lấy muỗng đút thì con mới chịu. Bây giờ mỗi giấc ngủ của con cha mới thấy quí dường nào vì cu Bách ngủ thì 1 người trông, thức dậy cười thì 2 người cười theo mà thức dậy khóc thì 3 người phải đổ mồ hôi hột mới kìm nỗi con.
Những lúc như vậy mới thấy mẹ G giỏi biết dường nào. Chỉ 1 tay thôi là con vui buồn, đói no gì mẹ G cũng quản hết. Nhiều lúc giật mình thức dậy lúc 3h sáng, thấy mẹ G đang cặm cụi cho con bú mà cha muốn rơi nước mắt. Ôi tình mẫu tử thiêng liêng là đây! Có bị cu Bách "hành hạ" dù chỉ 1tiếng đồng hồ mới thấy giá trị mẹ G cực khổ bao đêm trường vì con.
Nhưng việc cực khổ đó được bù đắp bởi những lời khen hết lời của mấy cậu, mấy dì bạn cha mẹ ghé thăm. Bù đắp bằng vẻ mặt ngây thơ đến thánh thiện của con trong giấc ngủ. Bằng ánh mắt và nụ cười trong veo trên những tấm hình mà cha mẹ lưu đầy trong máy tính. Bằng những comment hết lòng của bạn bè gần xa trên blog và bằng cả tiền nhuận bút mà mẹ G đã viết bài về con đăng trên các báo
Ngoan nha cu Bách ơi, ngoan nha cu Bách hỡi!!!

Tuesday, 25 September 2007

Tiệc mừng 4 tháng


Cha post lên vài tấm hình bữa tiệc mừng cu Bách 4 tháng. Vì số lượng "quan khách" mời nhiều quá nên phải tổ chức buổi trưa và kéo dài đến buổi tối. Ngày này Cu Bách được gặp rất nhiều anh chị khác con của mấy dì khác. Hy vọng sau này sẽ các con cũng sẽ chơi chung 1 nhóm như cha mẹ và nhóm bạn học bi giờ.
Đúng ngày này mẹ cho con ăn dặm thêm bột dinh dưỡng. Đúng như mẹ dự đoán trước đây, Bách ta phun phèo phèo vài muỗng đầu nhưng sau đó nuốt 1 cách ngon lành. He he vậy là 4 tháng cu Bách bước qua 1 giai đoạn mới...nhai và nuốt bột dù chưa có cây răng nào hít!!!

Thursday, 20 September 2007

Bách đi cafe


CÀ PHÊ CÁT ĐẰNG
Hôm trước về CM cha và mẹ đã có dịp đưa cu Bách đi ăn buffer ở nhà hàng Ánh Nguyệt. Lần đó con quậy làm cha mẹ chưa kịp ăn gì đã phải rối rít lên tìm chỗ cho con bú. Dịp lên SG này con ra mắt các chú, các cô, các cậu, các dì bạn của cha mẹ bằng chầu cafe Cát Đằng. Sau khi có mái tóc mới trông cu Bách thật hoành tráng
Khoảng 1 tiếng đồng hồ đùa giỡn và nháy mắt với các cô tiếp viên xinh đẹp, cu Bách đã ngáy khò khò trong tay mẹ sau khi tu hết 1 bình 60ml sữa. Ở nhà dỗ dành kiểu nào Bách cũng ko bú nhưng đến chỗ đông người và ồn ào nhạc Trịnh là Bách bú và ngủ ngon lành.
CÀ PHÊ CHIM TAO ĐÀN
Sáng chủ nhật cha mẹ và cậu 3 dẫn con đi cafe chim Tao Đàn để bóc tem chiếc xe quá tuyệt vời của cậu Hiếu và dì Trâm tặng. Chiếc xe được tặng từ lúc con mới sinh với mong muốn là cha mẹ sẽ dẫn con đi cafe mỗi cuối tuần như lúc trước. Như hiểu ý cậu Hiếu và dì Trâm hay sao mà cu Bách mê mải nằm im thin thít và thưởng thức ly cafe của cậu 3 đặt thay cho bình sữa 

Cu Bách được 4 tháng tuổi


Hôm nay 20/09/2007 cu Bách được 4 tháng tuổi, mẹ HG làm nhiếp ảnh gia cho con
Bách được quấn kiểu này như hồi còn trong tháng,
nhìn hiền từ hết biết
Sau đó cu Bách diện cái nón hiệu 60k mẹ mới mua hôm trước, nhìn cục cưng của cha diện hàng lên giống Hàn Quốc quá!!!
Lúc này con dễ dàng với tay cầm lấy cái lục lạc và cười vui vẻ khi nghe tiếng leng keng. Từ lúc cu Bách cắt đầu đinh nhìn cái mặt tếu lâm quá, chắc nội ngoại và Út ù nhìn thấy hình này sẽ phản đối đây. Nhất là cậu út, cậu rất ghét kiểu đầu này vì nó "đụng hàng" với mấy đứa nhỏ khác ;)
Chúc mừng con yêu 4 tháng tuổi. Cuối tuần này cha mẹ sẽ làm tiệc rủ bạn bè lại mừng cu Bách. Út ù và gia đình cậu 2 Tâm ở CT cũng sẽ lên tham dự với gia đình mình. Vui quá!!!

Tuesday, 18 September 2007

Hơn 1 tuần ở SG


Con thương yêu,
Lâu quá rồi mẹ ko có dòng nào cho con. Mấy ngày ở nhà ngoại thì máy tính bị hư, mấy ngày nay lên Xì goòng thì mẹ bận rộn quá. 1 tuần qua đúng là quá khó khăn cho cả mẹ và con. Chung qui cũng chuyện sữa bình, lại sữa bình. Từ tuần sau mẹ phải đi học lại và bắt đầu chuẩn bị làm đề tài nên dứt khoát phải tập cho con. Ở nhà ngọai con đã bú ngon lành là vậy mà lên đây con lại "nói ko". Suốt 3 ngày mẹ kiên nhẫn tập cho con hết cữ bú này đến cữ bú khác. Con 1 mực ko chịu, đến lúc mẹ đầu hàng, cho bú mẹ thì con lẫy, cứ quay qua chỗ khác vừa la vừa khóc chứ ko thèm vú mẹ. Kết quả là mẹ con mình có những ngày mệt nhoài, mẹ gần như bị khủng hoảng...Bình tĩnh lại, mẹ rút ra 1 điều. Hà cớ gì mình gây khó khăn cho mình và con như thế. Cứ thong thả, tập từ từ ngày 1 cữ thôi, hôm nay con ko chịu nhưng ngày mai sẽ khác! Thậm chí cuối cùng con ko chịu thì mình phải đút bằng muỗng thôi.
Cha mẹ thấy lạ 1 điều, khi ra đường con lại bú 1 cách đầy tự nguyện và hào hứng. 1 lần là hôm đi bệnh viện chích ngừa, ngồi đợi lâu quá sợ con đói, mẹ đưa thử bình sữa vào, con tu ực ực. 1 lần là hôm đi uống cafe Cát Đằng với mấy cô chú, mẹ cũng đưa thử 1 bình, con cũng bú và ngủ trên tay mẹ ngon lành...Ở nhà mẹ cũng đợi lúc con đói như vậy nhưng Bách cứ ko là ko??? Đến hôm nay hơn 1 tuần rồi, mẹ có thể "sơ kết" thế này, cũng như lần trước: Bách bú bình hay ko là tùy hứng! Nhưng ko sao, mẹ vẫn cứ hy vọng, ngày mai sẽ khác!
Về sự phát triển thì cha nói: con đã quá am tường cơ thể của con. Con quay nhẹ 1 cái là lật được và có thể điểu chỉnh hướng theo những âm thanh nào làm con chú ý. Vui nhất là 3 ngày nay, con đã mon men đến "cái sự trườn". Đây cũng giải đáp thắc mắc của mẹ tại sao con lật vững vàng thế rồi mà mấy ngày nay cứ hay úp cái đầu xuống như bổ củi. Thì ra con đang tìm cách trườn. Con úp cái đầu xuống rồi 2 chân cong lại để nhóng cái mông cao lên. Thật là 1 cảnh tượng ngộ nghĩnh ko chịu nỗi! Mẹ và dì Châu đã kịp quay lại cảnh này, sẽ post lên cho con.
Cậu 3 nhìn thấy nói con di chuyển theo kiểu sâu đo. Bữa nay dường như con đã ngộ ra, không còn úp cái đầu nữa mà mỗi khi muốn trườn, con rút 2 chân lên (như muốn thu ngắn người lại) và tựa xuống giường, cố hết sức đẩy người tới phía trước. Mẹ chúc mừng chiến công mới của con!
Chắc nhà mình sẽ là khách hàng vàng của ngành bưu điện. Từ ngày Bách lên SG, hết bà ngọai gọi điện đến ông ngọai nhắn tin mỗi ngày: Bách đang làm gì, Bách đang thức hay ngủ, Bách bú tốt ko, Cha nhớ nó quá ...(KO thấy ai hỏi thăm mẹ và nói nhớ mẹ??? Từ khicó Bách mẹ như ra rìa! Hic)... Út ù như kêu gào, nhớ nó muốn bịnh luôn rồi, đi làm có khi còn quạu quọ vô cớ nữa. Út dặn, hãy gọi về khi nào Bách vui để út nghe tiếng ư a của nó. Mà có dễ để nghe tiếng của con đâu, đang chơi đùa vui vẻ là thế, cứ thấy cái điện thọai là con im bặt và nhìn lom lom. Ráng biết nói, mẹ sẽ cho con cầm di động và tha hồ "tâm sự" với ngọai, với út nhé!
Thương yêu con trai!

Saturday, 1 September 2007

Ko dễ nữa đâu


Hai ngày nay con đã ngoan hơn rất nhiều, ko còn nghe khóc thét nữa. Chắc nguyên nhân chính là mấy cái con rôm sẩy này đây. Cảm ơn Cetaphil đã mang lại sự thoải mái cho cu Bách (hehe, giống slogan quảng cáo quá
)
Nói ngoan vậy chứ khi có gì ko hài lòng là con cũng la lên chứ ko còn "hiền từ" như trước nữa. Chắc con đang "chảnh chọe" dần lên chứ dễ quá người ta coi thường (lời của út ù!).
Bây giờ ban ngày con ko còn ngủ khi đang bú mẹ nữa mà bú no xong là cự nự ngay, đòi mẹ phải đặt nằm xuống nôi vừa đung đưa vừa hát ru mới ngủ.
3 ngày nay mẹ bắt đầu tập lại cho con bú sữa bình. Chuyện đã ko còn rắc rối như lần tập trước. Con đã chịu mút từ từ và hôm nay mới bú xong hết 60ml. Vậy là mừng. Miễn con ko phản đối là được, còn số lượng từ từ mẹ con mình sẽ tập tăng dần lên. Bây giờ cách phản ứng với sữa bình của con cũng khác. Không dùng lưỡi đẩy ra hoặc ọe như hồi nhỏ nữa mà 2 tay con bắt đầu chụp chụp bình sữa khi mẹ đưa vào gần miệng, ko biết là muốn kéo vô hay đẩy ra
Mẹ đang đọc sách nuôi con tới phần ăn dặm để chuẩn bị cho Bách khi qua tháng thứ 5. Cứ phân vân ko biết con sẽ phản ứng thế nào với muỗng bột đầu tiên?? Hưởng ứng nhấm nháp thử hay là phản đối phun phèo phèo
Hồi tối khi đang ngủ con đã lật được qua bên trái 2 lần. Vậy là Bách có thể lật cả 2 bên. Có khi hăng quá con ko chỉ lật úp mà lăn luôn 1 vòng trọn vẹn. Ai cũng nói mẹ phải bắt đầu canh giữ con nghiêm ngặt đây.
Bà ngoại chộp tấm hình này lúc con đang tắm nắng. Nhìn mắc cười quá đi mất. Con thật ko cân đối gì hết, sao bụng và đầu to thế này?? Cha nói nhìn giống Jonny Walker ;)