Hôm qua ngày 1.4.2014 ngày nàng ta đi học buổi đầu tiên
trong đời lúc 26 tháng 4 ngày tuổi. Hôm ấy có nắng vàng trời nhẹ lên cao, nàng
ta ko khóc cũng ko cười, hơi nhíu mày, mẹ dẫn nàng vào lớp, cô giáo Trang xinh
đẹp đón nàng và cho nàng chơi đồ hàng. Nàng có vẻ thích nhưng vẫn ko cười, khi
Cha Mẹ bye bye, nàng cũng vẫn ko cười. Mẹ nghĩ chắc CPU của nàng đang xử
lý,mình đang đi đâu đây, mình sẽ như thế nào đây. Mẹ phải đi công tác nên mẹ dặn
Cha ngồi lại quán cfe Lan Anh, khi nào nghe nàng khóc là chạy vô rước nàng liền.
Mẹ đi mà hồi hộp, nhưng đến 10h thì thấy tin nhắn của Cha: Cô Nhã tuyệt vời, ko
khóc mà lại vui vẻ, hát múa tùm lum, bye bye bạn với cô hẹn mai gặp lại. Mẹ như
nhẹ cả người. Mẹ gọi về hỏi đi học sao Thư thì con kể rành mạch “con được cô
cho chơi đồ chơi, có cái chén nhỏ, cái muỗng nhỏ, cái chén lớn”, Mẹ hỏi con ăn
gì chưa, con nói Cô cho con ăn cháo, con ăn với mấy em bé á. Hihi, em bé gì chứ,
là bạn của con đó Nhã Thư à. Nhã Thư về gọi cho Ngoại cho mẹ Hoài kể chuyện con
đi học thành công như thế như thế, ai cũng mừng và khen con gái “giỏi thiệt à
nha”.
Cha nói vì Nhã Thư được chuẩn bị tâm lý kỹ hơn Bách nên việc
đi học có vẻ dễ dàng hơn. Út đã dặn Nhã trước cả tháng, rằng “đi học có cô
giáo, có bạn, có đồ chơi, ko có Cha, Mẹ, ko có Út” nàng ta nghe 1 lần là nhớ liền
và nói vanh vách mỗi khi có ai hỏi đi học thế nào Thư. Tuần trước mẹ chở Nhã
lên trường đăng ký con thấy các chị đang đứng tập múa với cô giáo bài “Búp bê bằng
bông”, rồi con ra sân trường được bạn cho mượn chạy thử xe đạp, vậy là nàng nhớ,
về nhà kể lại hoài.
Hôm nay ngày thứ 2 đi học, sáng Thư dậy tỉnh táo mặc áo đầm
đẹp rồi Cha Mẹ chở đi học, cũng ko hớn hở nhưng ko khóc, ko mếu. Con có đang cố
tình kiểm soát cảm xúc con ko vậy Nhã Thư, đừng có “già đời” quá chứ, hihi,
đúng là mẹ tham lam phải ko, vừa muốn con không khóc, mà con không khóc lại sợ
là con đang già quá!!! Cha mẹ đưa con vào lớp, con ở lại với cô, vẫy tay bye
bye cha mẹ, cũng với vẻ mặt nghiêm nghiêm. Trưa 10h30 Út đến đón con về thì con
vui rồi, con nói với Út “mình về chút rồi đi học nữa nha!” hy vọng nàng ổn thật!
Mẹ kể chuyện lùi lại những ngày trước nè:
Con gái tinh tướng, thấy Mẹ đi làm về là nhảy ra ngay “Mẹ mẹ,
anh hai nó coi tivi kìa Mẹ.” chơi với Anh Nguyên thì toàn ăn hiếp người ta mà
còn hay méc Mẹ là “Anh Nguyên nó đè con đó Mẹ”. Từ nhỏ tới lớn ở nhà với Út, vậy
mà lại rất gan dạ và hòa đồng, Út hay cho bạn Mi, bạn Hoàng Anh hàng xóm qua
chơi, coi như con cũng có bạn hàng xóm, chơi vui thì nhiều vậy mà có đôi khi
cũng chọc bạn, giành đồ chơi của bạn nữa chứ. Có hình ảnh rất đẹp của tuổi thơ
con: có khi hai đứa ở hai nhà đối diện, đứng ở cửa nhà mình mà cứ gọi với qua “Nhã
Thư ơi” nàng kia đáp lại “Hoàng Anh ơi” lặp lại nhiều lần làm người lớn thấy dễ
thương quá sức!
Nàng “tài lanh” dám chỉnh anh hai thế này “anh hai nhỏ nhỏ,
chỉnh tivi nhỏ nhỏ để cha đọc báo, lịch sự” oai choài oai J
Nàng nhí nhố 9h là được Cha cho lên lầu ngủ vậy mà nghe Cậu
và Hạnh qua chơi tíu tít ở dưới nhà là chạy ầm xuống cầu thang nói thiệt lớn:
Chào Hạnh, con đây!
Nàng dám làm nữ tướng lắm à, khi bước lên ghế salon nói to “coi
ta đây” rồi nhảy xuống cái ầm!
Bean thi chinh ong ngoai "CON GA CHA" ko fai "con ga trong" khi 2 ong chau xem hoat hinh Hay doi day;)
ReplyDeleteHihi, mấy đứa nhỏ là nhà sáng tạo ngôn ngữ đó Mị! :)
ReplyDeleteHihi, giờ mẹ Hoài mới biết cô Nhã có tố chất làm Nữ tướng, 😁
ReplyDelete