Tuesday, 4 December 2012

Chuyện răng chuyện cỏ


“Sao mình nằm thẳng khi ngủ mà con rắn phải nằm cong queo vậy mẹ?”
“Mẹ ốm rồi, mừng quá. Giờ mẹ để tóc dài nữa là đẹp rồi đó.”
Hai câu này Bách nói từ lâu rồi mà mẹ chưa ghi lại. Hôm nay nhớ lại và chép vội vài dòng cho con.
Trên cty mẹ đang mở đợt kêu gọi quyên góp đồ chơi, quần áo cho các bé co hoàn cảnh khó khăn có mùa Noel vui vẻ. Mẹ về hỏi Bách ơi con muốn cho các bạn gì đây? Thú bông, quần áo hay là tiền xu tiết kiệm của con. Bách suy nghĩ rất lung rồi nói “cho các bạn mấy miếng thịt bò đi mẹ, chắc các bạn ít được ăn thịt đó” Mẹ quá chừng bất ngờ luôn!
Thứ 7 rồi con than nhức răng quá, mẹ chở con đi khám răng thì Nha sĩ bảo phải chữa tủy. Thành thật nhìn nhận đây là lỗi của cha mẹ khi để chữa răng cho con trễ như vậy. hồi trước có trám 1 lần nhưng sau đó thuyết phục mải con ko chịu nên cha mẹ cũng lơ 1 thời gian. Nay thì thấm thía rồi, phải tập trung chữa răng cho con thôi vì các răng hàm này phải o bế chúng để sử dụng đến năm 10-11 tuổi mới thay răng mới. mẹ nói mẹ xin lỗi con thì con nói “lỗi tại mấy cái răng đó mẹ”. Lúc ngồi đợi chụp phim, nhìn thằng con nít tung tăng chẳng biết lo sợ gì mẹ thấy thương con quá kéo vào ôm và nói “mẹ thương con như khúc ruột của mình” con hỏi “mẹ để con ở ruột già hay ruột trẻ vậy mẹ” hô hô, thằng nhỏ ơi, làm gì có ruột trẻ hả con. Thế là có cơ hội cho mẹ nói con nghe thế nào là thực quản, dạ dày, ruột non ruột già…
Trong khu làm răng có nhiều hình vẽ sinh động chỉ cách giữ gìn răng miệng, chủ yếu lên án “phù thủy ăn vặt”, nhất là tinh bột và đường tạo mảng bám làm hư răng. Mẹ nói vài bữa kẹo của Bách để mẹ ăn hết cho. Bách hỏi lại “mẹ hy sinh cái răng của mẹ cho con bằng cách ăn hết kẹo của con luôn hả” hô hô, trả lời sao đây ta J
Bách tính ra còn gan dạ hơn mẹ nhiều khi mẹ chịu đựng cây răng đau thường trực mà ko dám đi điều trị dứt điểm, mẹ đã đi khám 2 lần, nghe nha sĩ tuyên bố liệu trình điều trị thì muốn hạ huyết áp…rồi rút êm chuồn lẹ mà chung sống khổ đau với răng hư. Ngưỡng đau của mẹ vốn rất thấp mà (lời ngụy biện khoa học của kẻ nhát gan,hihi). Bách chữa tủy chỉ khóc chút ít thôi. Mẹ về tỉ tê tâm sự “con nói thiệt mẹ nghe Bách, chữa tủy có đau ko, sao mẹ ớn quá, mẹ ko bao giờ dám..” Bách hào hứng “ko sao mẹ, chích thuốc tê tí xíu à, à.à… nhưng có khúc đau thiệt à nha” khúc đó chắc là lúc hai dòng nước mắt chảy dài trên mặt phải ko con trai…chở con đi chữa răng chắc là một trong những lúc cha mẹ đau lòng nhất!

No comments:

Post a Comment