Friday, 28 August 2009

Chuc mung cu Bach 27 thang tuoi


Ngày cu Bách tròn 27 tháng tuổi là trường Lan Anh nghỉ học một tuần để chuẩn bị năm học mới. Nghỉ hè nửa tháng cha mẹ có kế hoạch gì cho con không đây???
                      

-------CHÚC MỪNG CU BÁCH 27 THÁNG TUỔI -------
Chúc con ngày càng mau ăn chóng nhớn, có kỳ nghỉ hè thật vui vẻ với gia đình...

Wednesday, 19 August 2009

Dọn nhà


Mấy ngày nay cả nhà bận túi bụi vì phải di cư từ nhà cũ qua nhà mới. May mà cũng gần gũi chứ xa xôi chắc còn mệt hơn nhiều nữa. Cha mẹ hăng hái phấn khởi quá nên vừa dọn nhà vừa bàn tán trao đổi đủ thứ chuyện với mấy cậu và bà ngoại. Hông ai nói nhiều chuyện với Bách như ngày thường, vậy là con có ý kiến ngay “mẹ mẹ, mẹ đừng nói chuyện nữa, mẹ nói với Bách đi” Người lớn thì mệt mõi, bận bịu muốn xỉu còn Bách thì khoái chí vì được gặp lại nào xe đạp nào ngựa nào nhà banh nào hồ bơi mà bấy lâu nay bị cất kỹ trong kho. Vậy mà con còn thỉnh thoảng đi vòng vòng và phán “nhà dơ quá, nhà dơ quá”
Vì đang chuyển giao nên mẹ con mình phải ngủ lại nhà cũ trong khi cái giường đã qua nhà mới. Vậy mà Bách hay ghê, nửa đêm đang nằm ngủ với mẹ trên cái mền trải dưới đất mà gặng hỏi “giường đâu ời mẹ” rồi còn khóc đòi nằm ké trên giường của cậu Tâm nữa chứ.
Chuyện mình dọn nhà gây “sốc nhẹ” cho cậu Tâm, cậu cứ than buồn quá, buồn hoài. Hạnh dụ ..dỗ.. dành Bách qua nhà cũ ở với H he, muốn ăn thì ăn, muốn chơi thì chơi, ko cần uống sữa mà được uống café đá. Vậy là Bách đeo theo H “café với đá nha, nha nha”
Nhà cây mận, 3 từ đã quá quen thuộc với cả nhà gần hai tháng nay. Mấy cậu chọc, nhà cây mận của ai, của ku Bách hả “hông phải” (lắc đầu), của thằng Bách hả, “hông phải” (lắc đầu), “của bạn Bách đó”….ngoan chưa ;)))
Hình cu Bách 4.5 tháng, bị nhốt trong cũi cười toe toét chưa có cây răng nào...

Wednesday, 12 August 2009

Con gà nhỏ hay con gà con


Bữa nay mẹ có dịp cập nhật những câu chuyện của Việt Bách đây.
Cũng là nhóc 26 tháng tuổi đó mà dạo này nói năng có tư duy quá trời ;)
Hôm qua mẹ làm món chim cút rô ti cho cả nhà, Bách cũng đòi ăn, cậu Trường chọc "gà con đó" Bách nhìn nhìn rồi cãi "hông phải đâu, gà nhỏ đó"
Tối dì Bé Ngoan ghé chơi nhà mình, mọi người chọc "là dì bé Lì đó Bách" Bách cũng hông chịu luôn "hông phải đâu, dì bé hư đó"
Hihihi, mẹ nhớ hồi cấp 2 bài tập tìm từ đồng nghĩa trái nghĩa mẹ luôn luôn được điểm tối đa đó, hèn chi Bách bây giờ giỏi quá.
Út hay gọi con "Bách ơi" để nghe con dạ ngọt ngào. Bách cũng gọi "mẹ ơi" mẹ là người lớn mà nên ơi chứ hông có dạ, vậy là Bách đòi, "mẹ dạ đi", mẹ dạ nho nhỏ, Bách "mẹ dạ lớn đi" mẹ nho nhỏ dạ, Bách nằn nì "mẹ dạ to bự đi" hihihi, ngôn ngữ của con phong phú lên rất nhiều rồi đó Bách.
Ko biết tương lai thế nào chứ hiện giờ con rất mê đọc sách, về nhà cứ đòi "đọc sách đi mẹ, đọc sách đi cha", sách có hình con gì là con hát theo bài đó. Mẹ thấy hay thiệt, mấy chú sáng tác cũng hay, cô giáo cũng hay, những bài hát nho nhỏ về những con vật quen thuộc, Bách thuộc hết. Hôm nay tới trang sách có chú ong nâu. Mẹ hỏi con biết hát ko, con gật đầu cái rụp và hát "chú ong nâu, chú ong nâu....rồi hết" Lí lắc quá nha Bách. Ko lo học hành chăm chỉ mà chế thế này đây.
Cha mẹ út cậu Trường chở Bách đi ăn kem, mới thay đồ xong là Bách đi khoe với cậu Tâm rồi với Hạnh "Bách chửn bị ăn kem nè, Bách chửn bị ăn kem nè" hihi, cái này là thì "tương lai đơn" đó nha. Đến quán kem thì Bách hỏi "kem cay hay kem ngọt" híhí, đây là kem cà rem chứ đâu phải kem đánh răng ở nhà mà cay hay ngọt hả con?? ;)))
Sáng cha mẹ đưa Bách đi học, gặp bạn Bình ở ngay cổng trường, thế là hai chàng nắm tay nhau đi te te vào lớp, hông quay lại bai bai mẹ như hàng ngày mà cũng hông quan tâm mẹ đang đi theo. Ở lớp có "chiến hữu" như vậy vui quá Bách he, có "động lực học tập" Bách he :)))

Monday, 3 August 2009

Cha gãi lưng cho con đi cha


Lúc 22 tháng, mỗi tối nằm thiu thiu chuẩn bị ngủ Bách gằn giọng “cha gãy lưng, cha gãy lưng” từng tiếng kiểu mè nheo.. Tối qua, nghĩa là được 26 tháng tuổi, giọng Bách nhẹ nhàng ngọt như mía lùi “cha gãy lưng cho con đi cha”. Bốn tháng trời Bách thêm bốn chữ và cũng chỉ trong 4 tháng mà cha mẹ thấy có nhiều cái mới quá ko viết kịp cho con.
Ngày ngày cha nhận ra mình có thêm một “anh” bạn chứ không phải là cu nhóc tí ngày nào. Chiều đi học về, Bách ton ten lại nhà cây mận thì y như có một ông thợ tiếp cha sửa nhà…cầm búa đập bôm bốp vào chậu hoa nè, kéo thước đo đo đạc đạc bức tường rồi đăm chiêu tính toán ra chiều phức tạp lắm. Tối về nhà thì những trò dịu dàng như “úp lá khoai”, “chi chi chành chành” Bách ko còn thích nữa, nào là rủ lên lầu “oánh lộn”, hết nhảy hip hop Bách lại chuyển sang giựt Michael…Bài hát thì con thuộc với tốc độ mà cha mẹ đang nghi ngờ ko biết con có bị nhà trường nhồi nhét quá cỡ không, cả nhà đang xem TV thì Bách giơ 2 ngón cái ra hiệu “Pepsi ì,ì; Coca à à, mời bạn uống nước..dưa hấu, dzô”, cả nhà ngơ ngác ko biết bài hát từ đâu ra thì Bách càng hứng chí vừa hát vừa nhún vai, giơ tay ra hiệu đến nỗi cậu Tâm phải cản lại ko cho quảng cáo giùm “đế quốc”.
Bách đúng là có năng khiếu âm nhạc...chế, hôm qua Bách hứng chí hát như vầy "Đi học ù, con vào ù, con chào cha ù, cha khen ù, vì con rất ù, mẹ âu ù, hôn đôi má ù" Cả nhà ngẩn ngơ rồi rũ rượi ra vì cười. Hết biết đường mà bình luận con luôn.
Mỗi ngày Bách một khôn lớn và cha mẹ nhận ra rằng để dạy con nên người còn khó gấp trăm ngàn lần những gì đã trải qua. Bạn bè cha mẹ tụ tập lại an ủi lẫn nhau, “ráng đi, thôi nôi xong là khỏe àh”, vài bữa thì ”đi học nhà trẻ là an tâm rồi”, "ráng lên qua 3 tuổi là hết bệnh vặt hà"...Cha thường nói vui với mẹ rằng để hết lo lắng cho con mình thì không phải lúc con ra trường đại học, ko phải lúc con có việc làm, không phải lúc con lập gia đình, mà đến lúc con có xui gia thì họa may mới an tâm được, hy vọng lúc đó con chưa quá 50 để mà cha Q mẹ G lúc đó xấp xỉ 80 có thể an tâm thực hiện giấc mơ xuyên Việt trên xe môtô phân khối lớn…
Bây giờ nằm đây cũng thiu thiu theo cu Bách mà cha ước gì có bậc tiền nhân nào đó viết một cuốn sách “cẩm nang dạy Bách nên người” thì cho dù có để nơi thâm sơn cùng cốc hoặc mua bằng bất cứ giá nào cha mẹ cũng quyết.
Bách có nhận ra mình ko con, những ngày con chưa rụng rốn ;)

Sunday, 2 August 2009

Bách công minh


Anh 8 Bách lại có nhiều chuyện ngộ mới.
Ngoài những điều đáng khen đáng nhớ đáng khoe Bách cũng như những em khác cũng có lúc tréo ngoe, hình phạt cao nhất hiện thời của mẹ là "khoanh tay úp mặt vô tường", nhẹ hơn là xòe tay cho mẹ....oánh. Bách rất sợ hình phạt thứ nhất nên hay lấy cái này ra hâm dọa người (con, cái) khác mỗi khi người (con, cái) đó làm tréo ý Bách. Một bữa đang chơi Bách chạy lại mẹ nhăn nhó "cái chân của Bách đau nè" mẹ hỏi sao vậy, Bách chỉ "tại cái remote" mẹ nói "remote hư quá" vậy là Bách nghiêm mặt lên "remote, khoanh tay úp mặt vô tường"
Hôm qua Bách với cha ù đang chơi vui vẻ tự nhiên nghe 1 cái bịch. Bách té va đầu xuống đất khóc trề cả miệng. Chắc là đau lắm nên khi khóc cái môi dưới mới đưa ra dữ vậy nè ;) Mẹ dỗ và đỗ thừa "Cha làm con té hả" Bách mếu máo lắc đầu "cái bụng làm con té" thì ra Bách đang chơi trò "Bố là tất cả" bắt cha ù làm con ngựa, làm xe hơi...rồi nhảy qua nhảy lại sao đó vướng phải cái bụng to của cha ù và ...bịch. Bách "công minh" thiệt, cái bụng làm Bách té chứ hông phải cha ù làm hả con ;))
Mấy ngày nay nghe Bách hát bài gì đó "con gà mái, con gà trống, con gà con" rồi hứng quá quay sang mẹ "con gà cậu ba, con gà cậu Trường, con gà cậi Tâm, con gà ông cậu..." anh 8 thiệt tình. Còn bài này nữa, nghe như là khẩu hiệu "trồng cây hoa, ko cắt hoa, đừng bứt hoa..." ai thuộc chỉ mẹ ròm với nha, mẹ ko biết con đang hát bài nào nữa ;)