Tuesday, 22 April 2008

Da Lat Tour 04/2008

Để kỉ niệm con tròn 11 tháng tuổi và tránh cái nắng oi bức của SG, cha mẹ làm 1 weekend tour tới Đà Lạt - thành phố đầy hoa cho cu Bách thưởng thức cái lạnh của phố núi với những cô bé đỏ hây hây những đôi má hồng... Trời Đà Lạt tháng này khoảng 20-25 độ, quá lý tưởng để vi vu. Bách được đi Thung lũng vàng và khu Đồi thông hai mộ. Trong 2 ngày con được thỏa sức vui với thiên nhiên. Cha mẹ cũng tranh thủ vi vu vài vòng quanh hồ Xuân Hương để nhớ lại ngày nào 4 năm trước đã từng chụp hình đám cưới tại đây. Không biết do cái lạnh của phố núi hay do 2 ngày ăn toàn bột mà về SG hai má con ửng hồng đến vài ngày sau mới hết. Thật lạ, đi vùng đất lạnh mà về cả nhà đều đen ra, cha nhớ đi Đà Lạt đâu có tắm biển lần nào đâu?? Đây là lần thứ 2 cu Bách đi chơi xa - trừ những lần về CM - cha mẹ lại giấu ông bà ngoại. Từ hồi chưa có con cha mẹ vẫn thường bị ngoại la vì không bao giờ ở SG yên quá 2 tháng. Khi thì Châu Đốc, lúc Phú Yên, có đợt ra tận Sapa 2 ngày để ngắm đỉnh Fansipan chỉ được 3 phút, hôm thì buồn quá xách xe về tới Bến Tre chỉ để ăn con gà...Chuyến đi này để giải tỏa máu phiêu lưu của mẹ sau 2 năm chỉ toàn đi du lịch qua mơ. Có nhiều người bạn chửi (khen) sau vợ chồng mày gan thế, nhưng hình như cha mẹ thống nhất với nhau "vì sống là không chờ đợi" Đợi cậu Út lên SG học mình du lịch tiếp nha con!!!

Monday, 14 April 2008

Phong su anh -Mot ngay cua cu Bach


Để xem 1 ngày của cu Bách như thế nào nha??? Phóng sự ảnh chuyên đề vui chơi sẽ bắt đầu cho loạt seri ảnh để chuẩn bị sinh nhật 1 tuổi của con đây.
Sáng sớm thức dậy mẹ diện đồ mới đi công viên chơi, lên xe đạp với vẻ mặt ngang tàng chưa từng thấy - đúng là anh giai mà...
Công viên thống nhất, một sáng cuối tuần sẽ rộn rã hơn khi có cu Bách lon ton tập đi và mê mải nhìn theo những chiếc lá rụng xuống từ những thân cây to cả người. Bách ta khoái chí khoe đôi giày độ ko chịu ăn làm cha mẹ vã mồ hôi mới hết chén cháo...
Mệt nhoài sau một buổi sáng đi chơi, con lăn ra ngủ một mạch...Trong mơ cũng có hỉ nộ ái ố, cũng làm dáng khi ngủ
Thức dậy sau khi có chút năng lượng, con bắt đầu hoạt động hết công sức, không ngồi xe bình thường nữa mà phải lật ngược lên con mới chịu
Quậy quá con bị mẹ để vào nôi, ôi thời oanh liệt nay còn đâu!!!
Buồn chán con bắt đầu cạp
 , ko biết do ngứa răng hay muốn tìm đường thoát đây???
Và bắt đầu cuộc đào thoát...
Vậy đó, mẹ cứ hỏi năng lượng đâu mà còn có thể hoạt động suốt ngày được, chuyện gì cha cũng có thể làm được chứ bắt cu Bách ngồi im trong vòng 3 giây là potay.com
Hôm nay cu Bách có thêm 1 chiến công mới, con tự đứng và bước những bước đầu tiên lúc 10 tháng 3 tuần, cha mẹ sẽ làm một entry mới để mừng cu Bách sau

Tuesday, 8 April 2008

Tieu cha?y a`h oi!!!


Mẹ đặt cái tít "tiêu chảy...à ơi" nghe lạ quá phải ko? Cho nó nhẹ nhàng ấy mà. Mấy ngày qua thật là quá kinh khủng với cả Heo vàng và cha mẹ. Bây giờ sức khỏe của con ổn rồi nên mới có thể nhẹ nhàng kể lại đây.
Đấy là trận tiêu chảy tiên của con, mẹ rất ngán vì đã nghe quá nhiều về bệnh này ở trẻ em nhưng con ko tránh khỏi. Cũng may nó chỉ kéo dài đúng 3 ngày, con ko phải nhập viện nên cũng bớt đi nhiều phiền toái. Từ khuya mẹ đã thấy con bất thường, rồi thì con lăn lộn và ói mửa suốt . Khoảng nửa tiếng ói 1 lần, người con nóng sốt từng cơn. Tới sáng người mềm xèo như cọng bún. Cha mẹ đặt đâu con nằm đó. Lâu lắm rồi mới có ngày Bách chịu nằm yên ngoan ngoãn thế. Người con thiếu nước trầm trọng, cha mẹ bù oresol liên tục nhưng xem chừng cũng ko thấm vào đâu. Cho con uống vừa đặt cây muỗng xuống là con nhúng nhúng đòi uống tiếp. Ói quá nhiều nên cái bụng trống không, đút gì con cũng hấp tấp ăn nhưng cái bụng bướng bỉnh ko chịu chứa, lại ói ra ngay. Cảnh tượng thật quá bi đát, may mà chỉ 1 ngày thôi, qua ngày thứ 2 tình hình tạm ổn. Đến hết ngày thứ 3 là con bắt đầu ăn uống lại từ từ. Nhưng sữa và bột đều không chịu ở lâu trong bụng con, tất cả phải nhờ vào món cháo trắng “gia truyền” để tập cho con ăn lại từng chút một. Ngày thứ 4 con hết bệnh hoàn toàn và đánh dấu việc khỏe mạnh trở lại bằng một trận ị nhớ đời về “số lượng” và “chất lượng”. Cha mừng con hết bệnh bằng chiếc xe đạp xinh xắn và cu Bách chinh phục chỉ trong 1 ngày….
Theo qui luật đã từng trải qua, hết bệnh là có điều mới lạ từ cu Bách, những ngày bệnh nằm im con đã biết cầm sách xem hình những con vật đáng yêu ngộ nghĩnh…Khi khỏe lại con tiến đến cầu thang và bò một mạch gần 6 bậc, cha ko cản lại chắc con bò tới trên lầu luôn quá!!!!
Kênh hoạt hình Bibi ko thể thiếu khi Bách ăn bột, con biết ư a theo nội dung phim. (Thiệt khổ, tivi cần thiết để dụ dỗ Bách vậy mà báo chí lại khuyên ko nên cho xem!? Phải hạn chế ngay thôi để Bách còn biết nói sớm để chuyện trò cùng cha mẹ.)
Lúc này con đã nói một câu dài hoàn chỉnh có cao độ trường độ đàng hoàng nhưng nội dung thì potay…chắc ngôn ngữ baby là như vậy đó!!! Cha thì kiếm câu nào đồng âm mà có nghĩa khớp vào để cả nhà cười, mẹ thì nói người lớn ko hiểu, chắc những đứa trẻ cùng lứa mới hiểu mà thôi…Thương nhất là con biết nghe lời mẹ, khi bú mẹ nói đưa tay mẹ hun y như là Bách sẽ đưa tay vào mũi mẹ liền, còn khi nói hun mẹ cái coi là con kê mũi vào vừa hôn mẹ vừa mắc cỡ.
Nhưng khoái nhất là cảnh cu Bách hưởng thụ bắt mẹ maxta body…bình thường ko khi nào con chịu ngồi im chỉ 1 giây, nhưng khi mẹ cho khỏa thân nằm sấp xuống gối vuốt ve nhè nhẹ hoặc làm kiến bò theo sống lưng thì Bách ta nằm im lim dim mắt rên hư hư ra chiều sung sướng lắm làm cả nhà ko nhịn được cười…Mới hơn 10 tháng tuổi cu Bách bắt đầu hưởng thụ rồi sao ta???