Hai ngày nay Bách ở với ngoại thật vui. Con được ngoại ẵm trên tay suốt, như để bù lại những ngày ko gặp con vậy! Ngoại rất bất ngờ khi thấy những tiến bộ của con. Con đã lật qua lại quá dễ dàng, con biết sử dụng hai tay để cầm nắm và với tới đồ vật ở xa. Để 2 bạn ủn ỉn trước mặt, con biết khum người xuống lấy. Dạo này con có trò mới, cứ nằm ngửa ra thì 2 chân con đá đá cao cao như chọc ghẹo người lớn. Ngoại bất ngờ nhất là chuyện ăn bột. Ngoại cứ nghĩ con "liếm láp như miu" chứ ko ngờ con hưởng ứng nhiệt tình thế này!
Có ngoại ở cùng, mẹ thấy nhà mình đầy đủ! Có thể nói mẹ là 1 người có tuổi nhưng... chưa chịu lớn ;) Mẹ rất hay có cảm giác bơ vơ và chỉ thật sự thấy đủ khi được ở bên cạnh ngoại hay út - hai cổ thụ vững vàng luôn sẵn sàng cho mẹ dựa vào trong mọi hoàn cảnh.
Khi nghe mấy hôm nay mẹ được nghỉ học ngoại bảo sao ko về chơi, còn nói: "Hai mẹ con bay về mẹ cho tiền vé, tính ra còn lời hơn mẹ lên đây thăm tụi bây, vì cu Bách về dưới được gặp nhiều người!" Hihi, ngoại tính cũng có lý quá phải ko con. Đến tết mới về thì lâu quá, thương ông bà cứ phải điện thoại mỗi ngày vì nhớ con. Để từ từ cha mẹ cho con về thăm ông bà nhé.
No comments:
Post a Comment