Monday, 22 October 2007

22 thang 10, 2007


Bách thương yêu,
Lúc này mẹ ko viết thường xuyên cho con như trước. Phần vì mẹ đã đi học lại, trưa về quay quần cho con ăn, ngủ tới chiều tối là mệt lã, khi con ngủ mẹ cũng mắt mũi lem nhem, chỉ muốn ngủ ngay theo con thôi. Khi có chương trình tivi hay hay là dì Trâm nhắn tin nhưng mẹ cũng chẳng xem được là bao vì tối tối khi cha đi làm về là cha mẹ cùng chơi đùa với con đến khi con bú ngủ. Con là ưu tiên số 1 mà!
Bách ta 5 tháng tuổi đáng yêu lắm rồi.
Lúc thức dậy con hay khóc nhão nhoẹt khi tưởng ko có người bên cạnh. Hôm kia, con thức thì thấy út ù...lạ hoắc. Vậy là Bách khóc ra trò, mẹ ẵm lên con vẫn không nín, nhưng con vừa khóc vừa quay qua nhìn út. Cảm tưởng như con thấy út quen quen và đang cố nhớ coi út là ai, đã gặp út ở đâu vậy
. Út làm bộ giận: "đổ đường từ CM lên thăm mà nó làm mặt lạ vậy đó". Cũng may con "làm thân" rất nhanh. Hai ngày sau đó là Bách chơi với út nhiệt tình đến nỗi quên cả ngủ. Út ẵm Bách suốt, hôn hít "tới tấp", út nói: "nựng bi nhiêu là lời rồi!" Con hạnh phúc lắm đó Bách ơi!
Nôn nao quá hay sao mà hôm qua mẹ mơ thấy con biết chạy
 Trong mơ mẹ cũng hết sức bất ngờ khi đang để con nhún nhún như thường lệ tự nhiên con bung ra chạy lon ton. Thực tế con rất khoái được mẹ vịn cho "đứng". Con cũng nôn lắm phải ko Bách? Tết về quê là con có thể chạy lon ton chưa nhỉ??
Bách à, đến hôm nay thì mẹ yêu con lắm lắm rồi! Mẹ bắt gặp hoài cái cảm giác "rưng rưng" khi nói chuyện với con hay kể với người khác về con. Thật khó diễn tả nhưng mẹ thấy chút gì đó như là thiêng liêng lắm. Đúng rồi, thiêng liêng lắm!


No comments:

Post a Comment