Tuesday, 15 October 2013

May co cho co xai tien chua may? T van con chua cho Bach xai tien nua nen con ko co biet nhieu hay it, gia tri cua tien-hang gi het.
Sang nay di hoc bi co mang von the nay “hom qua Bach lum duoc 500k cua co lam rot, chay di mua do choi lien, het 90k, may ma co biet roi den do lay lai 490k, co bat xin loi Bach khoc luon tren lop”
T hoi Bach sao ko ke voi me, do choi mua roi o dau thi Bach noi cho anh kia roi, con ko dam dem ve nha vi so me la, hoi nao gio me ko cho mua do choi trong truong.
T nghe cang gian them nen dieu tra them thi moi biet Bach nhan tien tu 1 ban khac, ban do lum tien roi dua cho Bach…noi voi co thi co xin loi vi chua dieu tra ro rang …can phai la ban nao lum tien ma ko dua lai cho co. ro rang t thay loi cua Bach la nhan tien ma ko dua lai co, cam tien chay di mua do choi, lai con dua do choi cho nguoi khac…kinh nghiem rut ra la da day Bach roi, do dac tien bac ko phai cua minh thi phai nop lai het cho co.
La con roi thay toi nghiep con gi dau may oi, di hoc hanh da met moi roi ma moi truong o truong con phuc tap nhu vay nua. day la lan thu 2 Bach bi may dua lon hon o truong “du do” lay do choi roi do, lan truoc la bi tran lot het 1 con yo yo, hic hic L
Đó là nội dung email sáng nay mẹ than thở với mẹ Hoài. Thật là la con xong thì cha mẹ đều tự nhủ trong lòng tội nghiệp cho thằng con của mình quá. nhiều lần mẹ căng thẳng lắm rồi từ ngày con bắt đầu học lớp 1, mẹ nói với ở nhà từ ngày con sinh ra cho đến hết những tháng năm mẫu giáo đều là những ngày tháng êm đềm, nhưng chỉ ngày đầu tiên bắt đầu bước chân vào tiểu học thôi là biết bao nhiêu chuyện rắc rối phức tạp xảy ra. Mà mẹ chắc ko chỉ có con và gia đình mình đâu, ai ai có con đi học cũng đều có nhiều nỗi niềm như vậy, mẹ cứ tự hỏi hoài không biết trong môi trường trường tư/quốc tế thì như thế nào. Hic, cho con mình học ở môi trường nào là do gia đình lựa chọn và quyết định chứ ko thể thử nghiệm được.
16 này là con thi giữa học kỳ môn toán, trong phạm vi cộng trừ 5, dấu lớn nhỏ bằng…nằm trong tầm tay của Bách. 18 con thi Tiếng Việt, cô nhắc Bách hay quên mặt chữ, mẹ theo sát con mỗi ngày 30p-1h học ở nhà thấy đúng là con học cũng khá vất vả, vì con bắt đầu học chữ chính thức từ khi bắt đầu lớp 1 chứ ko được học trước nhiều ở lớp lá, mẹ chấp nhận cho con quên, sai, vì con cần có thời gian quen mặt chữ, mới hơn 1 tháng học thôi mà cô đã đọc chính tả con con viết “dì Na gửi thư về, cả nhà vui quá” thì choáng thật, chẳng biết do cô của con có quá nhiệt tình mà dạy trước hay không nhưng thấy cái đề tiếng Việt cô phát ra để làm thử thì quả là choáng toàn tập. mẹ con mình cùng làm quen mặt chữ mỗi ngày thì thấy con có tiến bộ thiệt. mẹ nói môn tiếng Việt mẹ chấp nhận con sai (vì môn này chỉ cần lặp lại nhiều là nhớ) nhưng môn toán thì ráng hết sức mình vì cộng trừ trong phạm vi 5 mẹ  thấy quá nhẹ nhàng cho lứa tuổi của con. Mẹ lên cty than con còn quên mặt chữ nhiều, nào là nh, ch, tr, ng, ngh rồi ươi, uôi, dấu ngã dấu hỏi thì có người nói em đây ba mươi mấy tuổi đầu mà còn nhầm dấu hỏi dấu ngã nữa đây haha, take it easy con hen, mẹ chỉ mong con học vừa với khả năng và lứa tuổi của con, mẹ vẫn giữ quan điểm chỉ cần con học 7 điểm là ok, ko cần 10, 10 con nha. tuy vậy cũng phải tìm cách nói khéo cho con cố gắng để vừa không chủ quan vừa không bị áp lực, thấy làm cha mẹ khó chưa Bách!!! Không biết con nghĩ thế nào mà tự nói con thi phải được 7 điểm trở lên chứ 5,6 là con quê lắm, hihi.
Cha mẹ thương con nhiều lắm Bách.


Cuối tuần rồi mẹ đi họp phụ huynh cho con, lần đầu tiên ở lớp 1.
Lần thứ hai gặp cô giáo của con một cách gần gủi, có hai câu chuyện có thể rút kinh nghiệm trong hành trình nuôi dạy con từ trao đổi của cô giáo. Một là cô than lứa tuổi này nhiều em hiếu động quá, vì bây giờ con trẻ được chăm sóc tốt, dinh dưỡng quá đầy đủ, năng lượng đến từ thức ăn nhanh, từ sữa, từ ca cao, từ coca. Nói đến chuyện Bách nói nhiều quá, cô nói có thể giảm bớt thức ăn/uống có chất kích thích như coca, milo, mẹ nghĩ à mà đúng thiệt, mỗi tối mẹ đều pha cho con 1 ly sữa hươu cao cổ thêm 2 muỗng milo cho con đỡ ngán, cô nói cũng có lý, ngẫm ra cũng có cơ sở khoa học, hihi để giảm bớt coi cái tật bà tám có giảm được xuống còn bảy rưỡi hay không…
Lần thứ hai cô nhờ quý phụ huynh nhắc nhở con em giữ gìn đồ dùng học tập cẩn thận, cô nhắc nhiều trên lớp nhưng xem ra vẫn chưa đủ ép phê. Cô nói có bạn cẩn thận, 1 cây bút chì có thể dùng được đến hết học kỳ, có bé thì thay bút mỗi ngày…mẹ nghe và tự giật mình, các con bây giờ đầy đủ quá, mẹ xem những chuyện này cũng quá nhỏ nên mỗi ngày về thấy mất bút, gôm, đồ chuốt là thay ngay cái mới vào cho con, với mong muốn con có điều kiện đầy đủ nhất. chuyện nhỏ nên ko để ý nhưng nghĩ lại phải bắt đầu từ những chuyện nhỏ xíu thế này, dạy con biết cẩn thận bảo quản đồ đạc, từ cái nhỏ nhất, thì con mới biết quý được đồ đạc của mình. Mẹ đang thấy thế này, con và Nhã Thư quá là đủ đầy, quá nhiều quần áo đồ chơi giày dép, có thêm một món gì hay mất đi một món gì các con cũng ko thấy quá vui hay quá tiếc, vậy thì tụi con sẽ thấy đầy ứ, ko còn quý món gì cũng như ko còn trân trọng những gì mình có và mình ước được có nữa. Vậy nên, mẹ đã ko còn mua đồ cho con một cách tùy tiện nữa, đồ chơi ở trường bán là dứt khoát không cho (toàn là đồ Trung Quốc, con nghe vậy cũng ko đòi nữa), còn món đồ chơi con đang ước được hứa sẽ tặng nếu con ngoan vào dịp noel này. Bách cứ hỏi còn mấy tháng nữa mới đến noel, sao lâu vậy mẹ! con cũng còn tin là sẽ viết thư và được ông già noel tặng quà nếu con ngoan, con còn kể chuyện này với các bạn ở lớp.
Còn Nhã Thư cũng gần hai tuổi rồi, mẹ cũng sẽ để ý đến việc này.

Mẹ đang đọc cuốn Trẻ thơ trong gia đình của Maria Montessori có những đoạn rất đáng suy ngẫm như thế này: “các bạn cứ than phiền các con nhỏ luôn đeo bám, lấy hết thời gian của các bạn lúc ngủ cũng như thức nhưng các bạn cứ nghĩ mà xem mình sẽ buồn biết bao khi không còn có ai không thể ngủ được khi ko có bạn bên cạnh, trên thế giới này có một người nào mỗi sáng mở mắt ra là đi kiếm bạn đầu tiên chỉ để ôm và hôn bạn…” trong khi trên mạng thì ầm ĩ phê bình các ông cha bà mẹ VN dạy con mình phụ thuộc, trẻ em Mỹ ngủ riêng từ lúc 3 tháng tuổi…còn mẹ thì chỉ muốn mỗi ngày mỗi ngày được đeo bám bởi các con, Bách và Thư, mà thôi.

Monday, 7 October 2013

Cập nhật đầu tháng 10

Hôm qua Bách từ giã chiếc răng cửa trên, để lại 1 lổ trống hốc chắc mấy tháng nữa mới kín trở lại. Vừa nhổ vừa trám 3 cây mà khi con đón mẹ mặt mày tỉnh queo, còn ngậm cục gòn mà miệng tươi roi rói, làm dì Uyên gặp Bách hỏi sao nhìn nó vui quá vậy. Con trai can đảm lắm!
Mấy hôm nay con học hành bắt đầu ổn ổn, viết chữ bắt đầu coi được được rồi. Từ chiều nay 2,4,6 con sẽ học thêm tại lớp từ 4h30-6h chiều thì cha mẹ đón con về. Chỉ còn 2 buổi thứ 3,5 là cha phải chạy sang đón con rồi cho con lên cty đợi 30p nữa mới về nhà. Nói là học thêm vậy chứ chiều học xong cô bảo mẫu sẽ mua đồ cho con ăn, rồi viết 1 bài 1 trang, cha mẹ đến đón, vậy là về nhà mình chỉ việc tắm táp, ăn uống vui chơi rồi ngủ thôi. Thấy con mỗi ngày đều có 1 trang về nhà viết mà mẹ cũng thấy mệt dùm con quá, sau này còn môn toán nữa ko biết sao học cho xuể đây.
Tối hôm qua con than thở “con nhớ bạn Mỹ An quá mẹ ơi”, mẹ hỏi con nhớ sao, con nói con nhớ giọng bạn ngọt như nước đường, hihi, đúng là con nít. Nói chuyện nhiều cái mắc cười, mẹ thấy báo đăng “Bùng nổ dịch đau mắt đỏ” thì đưa cho con coi, ngày hôm sau thấy mẹ than ngứa mắt Bách nói “coi chừng mẹ bị đau mắt bùng nổ đó”
Con gái Nhã Thư được 20 tháng 3 ngày. Ôi thôi khỏi nói, cái gì cũng nói được, cũng biết. Con hát được cả bài “ầu ơ, dí dầu cầu ván…lắc lẻo…” thuộc nguyên cả bài, nghe chữ lắc lẻo rất dễ thương. Bài Con cò bé bé cũng thuộc rồi, đang tập tành hát Con chim non trên cành cây, hót líu lo hót líu lo…quá thấy cưng luôn. Chuyện mắc cười, mẹ và anh hai ghé tặng bánh trung thu cho cô giáo, mẹ khoe ở nhà còn có cô con gái 20 tháng tuổi, cô hỏi thăm em bé nói giỏi không, theo phản xạ mẹ khoe liền em bé nói nhiều lắm, giỏi lắm chợt giật mình mắc cỡ vì anh hai đi học luôn luôn bị cô giáo la rầy vì cái tật nhiều chuyện trong lớp, hihi. Nói vậy chứ tuổi của con là dễ thương nhất đó Nhã Thư, suốt ngày ăn uống chơi không, nói chuyện líu lo làm người lớn ai cũng khoái con hết, con ko bận rộn như cha mẹ, ko chịu nhiều căng thẳng học hành, giờ giấc như anh hai, con ráng hưởng thụ đi nghen, cả nhà cũng hưởng thụ vì có hai anh em con đó!!!