Thursday, 19 September 2013

Bách đi học bán trú rất ổn chứ ko lấn cấn như những ngày trước đó, khi mà mẹ và con đều ngỡ ngàng kêu trời, lớp một ơi lớp một.
Ngày đầu tiên học bán trú mẹ hỏi con học vui ko, ăn uống ngủ nghỉ thế nào. Con nói vui mẹ, ăn hết cơm con còn xin cô 1 chén canh thêm, rồi con ngủ ngon lành. Con nằm cái gối số 5. Mẹ nhủ, ko ngủ ngon sao được khi mà hàng ngày con phải dậy từ lúc sáng tinh mơ.
Qua lớp mới có bạn bè hiền hơn lớp cũ nên có vẻ con cũng yên ổn. Cái tật nói chuyện nhiều trong lớp vẫn chưa hết được mà mới có “bớt” à J nên vẫn bị cô nhắc nhở, vậy là có tiến bộ nhưng phải cố gắng hơn nữa nhe Bách. Mỗi tiết học có 30 phút mà ngồi yên tập trung nghe cô giảng và ko nói chuyện cũng là 1 thách thức cho đứa bé ở tuổi này. Hôm qua Bách về kể chuyện như mọi ngày, mẹ, hôm nay con vô lớp mà con chưa tỉnh nữa, buồn ngủ quá nên con ko nói chuyện nhiều, hai bạn kia nói chuyện, cô đánh Việt Anh hai cây vô đít, cô còn nói “hôm nay th Bách ngoan hơn con luôn đó Việt Anh”, nghe mà mắc cười quá cỡ, nhờ con buồn ngủ nên ít nói hả Bách. Khi chuẩn bị đi học mẹ có mua cho con 1 chai nhựa thiệt đẹp để đựng nước uống cho con mang theo đi học, thấy như vậy vệ sinh hơn uống chung trên lớp mặc dù con nói mỗi bạn có một cái ly riêng, hôm qua mẹ thấy chai nước còn nhiều nên hỏi con có uống ko, con nói con có uống, hết rồi con hứng thêm nước trong lớp đó mẹ, mấy bạn thích uống chai nước của con đó. Mẹ nghe mà mắt tròn mắt dẹt, í ẹ, vậy là các bạn bu lại uống chung chai của Bách rồi, mẹ nói uống chung vậy mất vệ sinh con ko sợ dơ sao, Bách nói con có lau vô áo, í ẹ tập 2 J thôi, từ hôm nay cứ uống nước bằng cái ca số 5 trong trường nha con. Trong trường Bách được phát cái ca số 5, ngủ trưa bằng cái gối số 5 J để cuối tuần mẹ nhờ cô cho đem cái áo gối về nhà giặt cho con hen Bách.
Nhã Thư mấy ngày nay toàn nói chuyện như người lớn, dùng nguyên câu không à: Cha ngủ đi nha, nha (trong khi người cần ngủ là Thư thì nàng quậy tưng đến quá nửa đêm mới chịu ngủ), ăn xoài mẹ ơi, tháo tóc ra đi, cậu Trường cho con ăn cơm, mẹ ơi ẵm Thư…có chuyện mắc cười lắm, dẫn anh hai đi thăm cô giáo, khoe Nhã Thư mới hơn 18 tháng nhưng nói chuyện giỏi và nhiều lắm, khoe xong mới giật mình, thằng ku con mình hay bị cô giáo nhắc nhở vì cái tật nói nhiều trong giờ học mà giờ còn khoe cô con gái cũng nói nhiều nữa, hihi, thiệt tình! Hy vọng Nhã Thư nói nhiều nói hay nói đủ nói đúng thôi nha con gái!
Hai anh em năm nay được cho đi chơi trung thu ở nhà dì Kiều, những tấm hình ghi lại kỷ niệm cho hai con:



Tuesday, 17 September 2013

Ôi dị ứng

Chưa kịp viết chuyện vui về đêm trung thu sớm ở nhà dì Kiều thì đã phải lo sốt vía vì Nhã Thư bệnh. Ôi thôi con nổi đỏ khắp người đặc biệt là từng mảng đỏ ở vùng nách, vùng lưng và bụng, hai lỗ tai…ở nhà 1 đêm, sáng hôm sau đi khám bệnh để loại trừ những trường hợp nguy cấp, mẹ thờ phào khi nghe BS phan “dị ứng”, cầm về Clopheniramin, Solupred và Phenergan bôi ngoài da, cho con uống 2 ngày nếu có gì lạ thì tái khám. Uống thuốc 2 lần đến chiều thứ cn thì bớt nhưng sáng thứ 2 lại bị lại, lần này còn nổi trên mặt nhiều hơn nữa, mề đay nổi dày thành từng mảng, hic, bôi thuốc cho con mà mẹ xót xa, nổi cả da gà hết, hic, thương con gái quá, ráng mau hết bệnh nha con. Nguyên nhân cha mẹ xác định là con dị ứng với giấy kiếng màu dùng để dán lồng đèn, keo hồ…chỉ có những thứ đó là lần đầu con tiếp xúc thôi. Hic, một kỷ niệm không vui lắm vào ngày trung thu L

Tuesday, 10 September 2013

Nhung ngay dau di hoc

19.8.13
Theo lịch bắt đầu học thật sự, mẹ hỏi Bách viết gì con, con nói viết nét, mẹ hỏi nét gì con biểu “nhiều nét lắm” hihi, giống như danh từ đếm được, 1,2,34...nét gì đó. Tối Bách kể lớp kế bên có bạn khóc quá ói luôn đó mẹ. Mẹ hỏi lớp con có ai khóc không, Bách nói có, con nè. Mẹ hết hồn không hiểu sao Bách khóc, con mới nói con muốn khóc thôi chứ chưa khóc vì bị cô la, cũng vẫn cái tội nói nhiều nhất lớp. Mẹ cứ căn dặn con đừng nói chuyện trong lớp nữa, Bách cứ nói con ko nói nhưng mấy bạn bắt con nói, cứ hỏi con hoài à..
Con hỏi mẹ “mẹ cho con tiền đi mẹ” chi con, “con mua mì ly ăn, ở trường con nhìn mấy anh ăn mì ly con nghe mùi thèm muốn chết” mẹ nói ko được, con tự ăn chưa được đâu, mẹ chưa cho con tiền được đâu, để mẹ mua mì ly về cho con ăn. Vậy là sáng hôm sau con ăn sáng bằng mì ly và trứng gà, 6h30 ăn sáng là quá sớm đối với nhà mình, vậy mà hai mẹ con nói chuyện huyên thuyên, mẹ hỏi “sao con nói nhiều dữ vậy Bách” con tỉnh queo “thì con nói cho đã để chút nữa vô lớp khỏi nói mà” quá sức mắc cười !!!
Mẹ chở co đi học, hỏi “sao con ôm mẹ sát dữ vậy Bách”, “con thương mẹ mà” ôi trời chàng trai của mẹ!
Ngày thứ hai đi học, Bách về khoe con quen được một bạn gái rồi mẹ, tên Gia Hân, viết chữ chậm, hihi.
Ngày thứ 3 than thở: cô nói con đồ chữ chậm, ko kịp giờ..đây là lựa chọn của cha mẹ, ko cho con học trước, để mỗi ngày vô lớp còn có hứng thú học thêm điều mới, nguyên cả năm lớp 1 có nhiệm vụ là biết viết, biết đọc, biết làm toán đơn giản, vậy thì vô lớp 1 mới bắt đầu học là quá hợp lý rồi, mẹ nhớ hồi đó mỗi ngày đi học được biết thêm cái mới đầy hứng  thú, nên cứ áp dụng cho con, Hạnh còn kể Hạnh đi học lớp 1 nguyên tuần đầ tiên chỉ có ngồi lập lại theo cô “Tiên học lễ, hậu học văn” thôi kìa...thử lật cuốn sách giáo khoa lớp 1, nếu con trẻ học hết những điều đó trước khi bắt đầu lớp 1 thì những giờ lên lớp nào còn có gì thú vị nữa để háo hức mong chờ. Hãy cố gắng con nhé.
29.8.13
Hôm nay là ngày thứ 3 con bị đòn, ngày 1: nói chuyện nhiều, ngày 2 đánh lộn, ngày 3 đánh lộn,  theo con thì câu chuyện thế này: hai bạn gái kia chọc con, thụi vô bụng con nên con phun nước miếng vô bạn, cô đánh con, đánh xong là con thấy cái tay đỏ tươi luôn. Nóng rang trong long, gọi cô bảo mẫu hỏi thăm thì cô nói không biết, sang gặp cô chủ nhiệm thì cô nói vì cô đã đánh hai bạn gái rồi, biểu Bách xin lỗi bạn mà con không chịu, nên đánh luôn con. (còn cái lý của Bách là bạn chọc con trước nên con ko xin lỗi!), cô còn than năm nay sao lớp 1/7 này tập trung nhiều em hiếu động quá, cả lớp thích oánh lộn, mẹ nghe vậy mới nói vậy cô thử đổi mấy bạn hay đánh lộn lên ngồi bàn đầu cho dễ quản lý, cô nói trong lớp có đến 20 bạn nộp giấy cận, loạn  thị để được ngồi bàn đầu rồi nên giờ cô đâu biết xếp ai...3 đêm mất ngủ, suy nghĩ đủ đường, Bách có lì đến nỗi phải đợi cô dạy bằng đòn roi vậy không, nghe trong lớp có bạn chuốc bút chì ko đúng chỗ qui định cũng bị đánh, viết chữ xấu cũng bị đánh, lớp lại tập trung nhiều bạn quậy...làm sao đây, cho con học tiếp để thích nghi, hay đổi sang lớp khác, hay chuyển luôn sang trường tư, trường quốc tế, hay nói chuyện với thầy hiệu trưởng...quá nhiều suy tư, cuối cùng cha mẹ chọn cho con lớp 1/3 hiền hơn với cô giáo cũng “nghe nói” là hiền hơn, vậy đi, tạm thời thấy con vô lớp này ít bạn quậy hơn, cô ít dùng roi vọt hơn, là cha mẹ tạm yên tâm bước đầu. Nhà mình xưa giờ ông bà ngoại rất hiếm khi dùng roi vọt, chủ yếu dùng lý lẽ để dạy dỗ con cái, nên cha mẹ cũng muốn con lớn lên trong sự dưỡng dục tương tự. Cố gắng nhe con trai.