Thursday, 25 August 2011

Con Hạc


Hôm qua gọi về cho Bách, chuyện thế này:
"Con mới đi đâu về vậy con?
À, ừ, để con nhớ coi, à con mới đi ăn chim cò về.
Trời, con ăn được ko con?
Dạ được.
Con ăn con gì?
Con ăn con hạc."
Hihihi, mẹ nhớ hình như thực đơn đó ko có con hạc thì phải, mà con hạc là con gì, hình như là 1 con thanh tao lắm nên người ta mới xếp hạc giấy mỗi khi cần cầu nguyện cho điều tốt đẹp nào đó...Hỏi anh google thì có 1 số kết quả như sau, post ở đây để chỉ cho Bách biết:



Thursday, 18 August 2011

Nhõng thị nhẽo


Thứ hai, mẹ đi làm với lòng nặng trĩu, sáng Bách dậy thút thít, mắt mũi đỏ hoe: mẹ, hic, con ko đi học đâu. Sao vậy con. Con sợ con ói cô rầy con. Ko sao con ói thì cứ chạy vào lavabo ói, cô ko la đâu, nhưng con hết bệnh rồi ko ói nữa đâu…suốt buổi sáng mẹ cứ nghĩ đến 1 điều duy nhất là: chuyển lớp cho con, chắc là con ko hợp với cô mới bạn mới nên mới như vậy. Chợt nhớ lại hồi con mới chuyển từ lớp cơm thường lên lớp mầm con cũng từng có những biểu hiện tương tự và mẹ cũng từng có suy nghĩ tương tự, phải chuyển lớp cho con thôi. Rồi thời gian dần qua, mẹ con mình đã thân thiết với cô Phít, cô Thảo, cô Hiền của lớp mầm biết bao. Có lẽ lần này cũng vậy, mẹ tự nhủ thôi cứ để con thích nghi từ từ với cô Trang, cô Hằng, cô Lành của lớp chồi, chẳng lẽ cứ mỗi lần con khó chịu thì lại đổi lớp hay sao…
Thứ ba, Bách thức dậy cũng mè nheo, mẹ, con ko đi học đâu. Sao vậy con? Hic, con đi học mà mẹ nhớ dặn cô đút con ăn chậm chậm.
Sáng thứ tư, mẹ, con đi học mẹ nhớ dặn cô con ko ăn thịt.
Mấy ngày liên tục như vậy làm cha mẹ thắc mắc quá. Ko lẽ con đang bị hội chứng “sắp có em” ảnh hưởng hay sao. Mỗi ngày mẹ trao đổi với cô thì biết mọi chuyện ở lớp vẫn bình thường, sao một lúc mè nheo đó thì vui vẻ với cô với bạn bình thường.
Sáng thứ năm, mẹ xin phép cho con thứ 6 này nghỉ đến hết tuần sau để về quê nghỉ hè. Cô tưởng mẹ “ngại” cho con đi học nên quay qua ôm (cái ôm của những cô giáo mầm non rất có giá trị đối với 1 em bé nhạy cảm như con) và hỏi con “sao vậy Bách, cô thương con mà”. Mẹ nói không sao, chỉ là cho Bách về quê nghỉ hè thôi cô ơi. Mẹ cũng đang sợ sau khi nghỉ hè, những ngày bắt đầu đi học lại con cũng sẽ khó khăn nữa đây…
Bên cạnh những trúc trắc lúc sáng sớm đó thì thời gian còn lại ở trường chắc toàn niềm vui nên mới thế này: Bách, lớp con có thêm bạn mới hả? Đúng rồi mẹ, bạn My và bạn Lam là hai chị em. Con thích bạn nào Bách? Con thích bạn Lam. Sao con thích bạn Lam? Bách xuống giọng kê sát tai mẹ thì thào “vì bạn Lam nhẹ nhàng lắm”, hí hí, mẹ mắc cười quá nhưng giả tỉnh hỏi tiếp: bạn Lam nhẹ nhàng giống ai vậy Bách? Dạ giống Xu ka. Hahaha, Bách thích nhẹ nhàng như Xu ka trong Doreamon đây mà J
Chủ nhật mẹ cũng bày đặt giống người lớn mua đồ về cúng Rằm tháng 7, cúng xong cũng để đồ ra trước sân nhà để mấy bạn nhỏ đến “giựt vàng”, Bách thấy vui quá cũng nhào vô nhưng con giựt ko lại mấy anh nên vừa giành trái cây vừa nói “của mình mà” hihi, giựt đồ mà nói “của mình mà” J rồi khi các bạn giựt được chạy hết về nhà thì Bách cũng hùa chạy theo luôn, quên là mình đang ở nhà mình luôn, mắc cười cái tướng của con chết đi đượcJ
Tối nay con về CM với út vui vẻ nha Bách. Con hãy hưởng thụ tối đa mùa hè ngắn ngủi của con ở CM cùng với nội ngoại. Mẹ dặn “con ở nhà ngoại buồn thì qua nhà nội, nhà nội buồn thì qua ngoại, con sung sướng hơn mẹ rồi, con được về CM chơi nhiều hơn mẹ”. Tuần sau cha mẹ sẽ về rước con lên, tuần sau nữa sẽ cho con đi tắm biển. Ngoan nhe Bách!

Saturday, 13 August 2011

Ngày em 20 ký rưỡi

Là ngày em bắt đầu biết làm người mẫu với khuôn mặt buồn buồn, còn kêu cười thì không còn tự nhiên chút nào như hồi còn nhỏ



Nhà gần công viên Lê Thị Riêng nhưng nào giờ cuối tuần Bách chỉ đi công viên Tao Đàn để cả nhà vừa ăn sáng, vừa dạo chơi còn Bách thì tham gia mấy trò ngoài trời của bạn Omo "tốt bụng" lắp đặt cho các bé chơi miễn phí. Sáng thứ 7 này như đã hứa, hai cha con đã có một buổi sáng biểu diễn xe Scooter thật đã đời ở công viên Lê Thị Riêng


Cười tự nhiên chụp hình có phải tươi hơn ko ?? 

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Từ lúc có chiếc xe cha mẹ tặng dịp sinh nhật 4 tuổi tới giờ mới có dịp chạy thả ga như vậy phải ko Bách ???

Photobucket

Buổi sáng trời nắng đẹp, cha bấm máy mệt nghỉ



Về mẹ xem hình nói ủa sao công viên Lê Thị Riêng cũng đẹp quá ta


Vậy là vài bữa mình có thêm chỗ chơi gần nhà rồi hen Bách


Buổi sáng công viên rất đông người đi dạo, tập thể dục



Ai đi thì đi, ai tập thì tập, người nào việc nấy hen

Photobucket

Chạy đường bình thường một hồi chán, ảnh đòi lên ngọn đồi cao


Rồi thả dốc xuống


Coi bộ ảnh rất hào hứng với trò này





Hình như ngọn đồi này vẫn chưa đủ độ "bạo lực" với thằng nhóc 51 tháng nên ảnh đòi sang
một cái dốc khác


Cái dốc rất dài bằng ximăng nên cũng hơi căng thẳng so với ngọn đồi cỏ bên kia



Nhưng ăn nhằm gì, một vài lượt là ảnh vừa cười vừa thả dốc



Chơi chán chê với trò Scooter, bắt đầu chạy nhảy



Rồi tới leo trèo


Trong lớp Bách luôn dẫn đầu mấy trò leo trèo mà


Yeah...thành công rồi



Em bé kế bên nói anh Bách cười "gượng" quá àh...


Vậy mới cười tự nhiên hết cỡ nè...


Lại leo trèo tiếp


Một buổi sáng thật vui oánh dấu ngày em hai mươi ký rưỡi...
 Sáng mai mình tiếp tục cuối tuần với em Thảo Nguyên đi xem phim Xì Trum hen Bách!!!

Monday, 8 August 2011

Tình hình của Bách


 Hoi trua ve ong Bach dang o tran + an com!
Han ta da banh met do mo hoi o tran nhin tuong tro`n vo...
An com xong, dang nam chuan bi ngu thi anh di la`m...co dan uong bi`nh sua...”
Đó là tình hình của con trong sáng nay mà cha ghi nhận lại. Hôm nay con hơi ho nên cha mẹ cho con ở nhà với út để dưỡng bệnh. Con nghe lõm bõm sao đó mà hỏi lại mẹ “con được ở nhà để giảm bệnh hả mẹ?” J
Cũng cái sự lõm bõm của con hôm qua làm cả nhà cười quá, con xem hoạt hình vịt Donald với cậu T có đoạn mấy con ong phải nói đúng mật mã mới được…, vì mù chữ ko đọc được phụ đề nên chỉ nghe cậu T thuyết minh lại, nhầm lẫn thế nào mà con nói “mẹ phải nói đúng mật ong mới được…đó nghe” haha, mật mã chứ ko phải mật ong nha Bách.
Sáng cn cha mẹ cho con đi khám bệnh ở Vic, vừa thả xuống xe con đã nhào vô khu vui chơi như thể đây là nơi chốn quen thuộc lắm. Đến bs Vân con cũng quen luôn, cha mẹ để con một mình cho các cô “điều khiển” từ cân, đo, đến cặp nhiệt độ…, nhìn anh chàng lớn phổng mà thích quá chừng. Từ ngày có út cân nặng của con ko còn ổn định ở mức 18kg nữa mà đã vọt lên được 20,5kg rồi, ôi những kg quý giá của tuổi này. Cảm ơn út thiệt nhiều nha Bách.
Ba hôm nay Bách cũng có hai bước “phát triển” đáng kể nữa: thứ nhất là sau khi gội đầu đã dám nhắm mắt cho mẹ xối nước thẳng đứng từ trên xuống dưới chứ ko cần ngã người ra, ôm chân mẹ, để mẹ phải vừa khéo léo đổ nước từ trán trở xuống mà ko để cho 1 giọt xà bông (dù ko cay) nào rơi xuống mắt, thứ hai là thay vì tu sữa bình trước khi ngủ thì đã thay được bằng cách ừng ực 1 ly trước khi ngủ. Đây cũng là dịp để hai mẹ con động viên lẫn nhau hoàn thành hai ly sữa trước khi đi ngủ J, con uống xong thì tươi rói, đôi khi còn khen sữa ngon ngọt quá, còn mẹ uống xong lúc nào cũng mặt nhăn như monkey J
Mấy ngày nay buổi tối cố gắng lên lầu sớm hai cha con giỡn sướng luôn. Cũng chỉ bấy nhiêu trò đó mà Bách chơi mải ko chán, cũng nhào lộn, làm trâu nghé ọ, ôm nhau lăn lăn, hăng quá thì rơi luôn xuống đất, ảnh mê hết biết, đang còn rề rà vương vấn chơi dưới đất mà cha bỏ lên lâu là hắn mau mau uống sữa nhanh đánh răng nhanh để tót lên theo liền. Vậy mới có cuộc điện thoại khi cha hắn đi Campuchia với nội dung thế này “cha còn nhớ làm trâu hông, cha còn nhớ vật lộn hông, cha còn nhớ ôm lăn lăn rồi té xuống đất hông” vậy thôi, ko có nói nhớ cha hay là hỏi cha chừng nào về gì hết J
P/S: Bonus tấm hình lúc Bách chập chững tập đi trong chuyến du lịch ở Đà Lạt với em Thảo Nguyên 3 năm trước

Wednesday, 3 August 2011

Người đẹp trên đất Chùa Tháp


Chuyến đi Campuchia kết thúc có đôi điều lắng lại, một chuyện ko vui lắm sẽ kể sau nhưng chuyện nóng hơn xin kể trước. Thông thường người ta viết người đẹp và xe hơi, mình thì viết người lại 

Xe hơi trên đất Chùa Tháp

Sau ngày giải phóng khỏi nạn Pol Pot, Campuchia nhận được nhiều hỗ trợ từ các nước, LHQ trong đó đặc biệt là Nhật Bản với những gói viện trợ không hoàn lại từ đường xá, cầu cống, trường học cho đến xe cộ, những chiếc xe Made in Japan đập thùng từng là niềm mơ ước của biết bao người VN bên kia biên giới thì tại đây các loại xe này chạy đầy đường với giá rẻ không ngờ.
Đầu tiên là chiếc Dream 125 chỉ thấy tại Campuchia, một ông thợ chụp hình chạy chiếc này bám theo chiếc ôtô chở đoàn khách du lịch với tốc độ 100km/h mà qua mặt cái vù...



Đến chiếc xe Tút Tút là phương tiện công cộng rẻ tiền trên đất Cam. Chiếc này giống chiếc xe lôi ở miền Tây hơn là chiếc Tút Tút bên Thái Lan

Không biết xe tải hay xe chở người luôn 
. Chỉ biết là CSGT sẽ ko phạt nếu gặp cảnh này, và xe nào vi phạm thì phạt nhẹ hều từ 25k-100k và tất cả đều ko biên bản


Xe của cảnh sát không có bảng số nữa lấy gì phạt người dân 


Một con phố đông đúc xe hơi tại Phnom Penh. Xe hơi giá rẻ chạy đầy đường nhưng chỉ sợ ko có tiền đổ xăng - giá xăng dầu thì đắt gấp rưỡi tại VN!


Cũng có biển số xanh đỏ giống VN, riêng dòng bán tải thì thông dụng hơn hẳn. 


Xe nhiều nên đậu lên lề đường thoải mái, ai tới trước đậu trước. Chỉ tội ông thầy phải đi xuống lòng đường...


Garage thì nhìn thấy ghê, xe trong đó thì càng "ghê" hơn



Và người đẹp
Từ nụ cười tươi của cô gái bán dế chiên bên đường

Cho tới nụ cười mỉm của cô gái chiên ốp la trong nhà hàng ở Siêm Riệp

Đâu đó thấp thoáng bóng hồng trong Angkor Vat


Người Hàn Quốc dẫn đầu trong danh sách khách du lịch đến Cam


Và họ thì rất đẹp


Nhưng đẹp không bằng những tà áo dài một buổi sáng thướt tha trong Angkor


Người Việt mình chiếm vị trí thứ 2 số lượng du khách đến Campuchia


Trong đó rất nhiều người đẹp


Và tối đến, nếu có mặt tại các casino thì những người đẹp này sẽ cho bạn thấy máu cờ bạc của người Việt ghê gớm đến cỡ nào 



Còn các cô gái Campuchia, buổi tối thì hốt bạc bằng điệu múa mê hoặc của mình



Cô gái Apsara đẹp huyền bí - chắc còn ám ảnh du khách khi trở về với "đất mẹ" phía bên đây...

Photobucket