Thật sự từ lúc ở SG đất chật người đông, ngoài đường thì khói bụi, về nhà thì tầm mắt (có thể cả tâm hồn) bị giam hãm trong 4 bức tường xám xịt thì việc kiếm một khoảng trống cho mắt thoả sức phóng tầm nhìn thấy được mây trời thôi đã là khó huống chi một khoảnh đất để mà gieo mà trồng...
Từ lúc về nhà cây mận, không gian và nhà cửa cũng có rộng rãi hơn phần nào, tai đã nghe được gió thổi, mắt đã thấy mây bay thay cho những mảng tường loang lổ ngày nào nhưng nỗi ước ao trước đó vẫn đeo đẳng quanh đây. Cuối cùng cha mẹ Bách quyết định "hy sinh" 1/3 diện tích đất để làm một cái giàn vừa có thể để xe vừa bắt đầu công cuộc thực hiện niềm mơ ước đó. Nhưng những rắc rối cũng bắt đầu từ đây, người thì khoái trồng dây thiên lý vừa có bông đẹp vừa có thể xào với thịt bò; người thì đòi dây cát đằng rũ hoa màu tím cho lãng mạn; người thì đòi dây tóc tiên lơ phơ như những nhà cổ ở Hội An...nhưng không biết phải ý trời hay không mà dây cát đằng lấy về từ thánh địa Mỹ Sơn được 2 tháng thì héo lá, hoa quỳnh anh bò được hơn thước cũng tàn...và cuối cùng chỉ có cái dây mà tên nghe dân dã quê mùa lại hiên ngang bò khắp giàn và bắt đầu đơm hoa, kết trái...



Mẹ G khi vừa thấy những trái bầu nhỏ đầu tiên mừng húm, sau đó thấy trái héo rồi rụng dần thì hết hồn, điện thoại cho ông cậu 4 ở tuốt dưới quê hỏi cách thụ phấn cho cây để có trái, định mang trái bầu thành quả đi tặng cho mấy người quen ở SG đây. Riêng cha ù thì gốc 3 đời bần cố nông nên biết rõ, ko muốn cho có trái sớm vì hết đợt trái thì dây bầu cùng tàn theo, lại phải đợi 3 tháng tiếp giàn bầu mới rợp bóng mát được. Và quyết định của mẹ G là cuối cùng
, ngày cha ù cầm kéo cắt những đọt non đang tua tủa những dây lò xo bò khắp nơi mẹ G cũng la oai oái, sợ dây bầu chết thì quá uổng công sức mấy tháng trời, nhưng sau ngày đó thì những trái bầu non bắt đầu dài ra, treo lủng lẳn và lớn lên nhìn thấy rõ từng ngày...cha đang thầm đợi ngày cu Bách đội trái bầu qua nhà H để tặng "ăn lấy thảo" như 20 năm trước ở quê nhà cha cũng từng đội cái thúng đựng dưa gang, dưa hấu lựa trái ngon nhất đi tặng ông bà cố của con mỗi sáng.








Cũng nói thêm chút về "bông bầu", khác với bông bí vàng sáng nở chiều héo, bông bầu màu trắng "sáng héo tối nở", nên muốn thưởng thức được cánh hoa đầy đủ cha phải lọ mọ chờ tới tối...
Để có thể chụp được mấy tấm hình "nhụy vàng bông trắng lá xanh"


Và đây...hoa đồng cỏ nội
Giờ đây mỗi sáng thức dậy cu Bách đều nhìn 3 trái bầu treo lủng lẳng ngày càng dài và lớn ra mà chỉ chỏ...hắn đâu biết có câu ca dao mà ngày xưa người ta thường hát:
Râu tôm nấu với ruột bầu
Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon
Chỉ tội cho cái thằng con
Đứng ngoài mà ngó biết ngon là gì...

Nhưng nhờ có ngoại lê, thương tình cắt cho hắn đội đậu 1 quả :-)

Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon
Chỉ tội cho cái thằng con
Đứng ngoài mà ngó biết ngon là gì...

Nhưng nhờ có ngoại lê, thương tình cắt cho hắn đội đậu 1 quả :-)

No comments:
Post a Comment