Friday, 2 November 2007

Cuoi tuan voi ngoai


Cu Bách thương yêu của cha!
Từ lúc đi Tao Đàn ngủ tới giờ chưa viết gì cho con một phần muốn để mẹ G “độc diễn” trên blog và phần khác cha đang bận một số công việc cũng rất quan trọng (hy vọng lớn lên cu Bách sẽ hiểu cho cha – việc mà sống chung gần 3 năm mà mẹ G vẫn chưa thông cảm phần nào
)
Mỗi ngày đi làm về việc đầu tiên cha làm là chạy lại mừng cu Bách – con như cả ngày chờ cha về hay sao mà mặt sáng rỡ và ngoẻn miệng cười tươi với cha liền. Không biết có quá không khi cha thấy con lớn lên từng ngày, có thể không bằng số kg mỗi ngày tăng đều hay việc thấy con càng ngày càng đẹp “chai” hơn mà bằng việc mỗi ngày con có một bất ngờ khác nhau cho cha. Khi thì trườn theo kiểu con cá sấu – quăng cái đít qua một bên để có thế cong người trườn tới, khi thì la lớn lên rõ to như thằng nhóc 5 tuổi làm cho út Thảo tưởng là thằng nhóc hàng xóm, khi thì đứng nhún nhảy miệng cười toe toét theo điệu nhạc quảng cáo “nào nhảy cùng tin tin”, khi thì (cha lén mẹ) cho con tự ngồi dựa lưng vào gối và giơ tay nắm lấy tay cha. Nhưng đó lại chưa bằng việc một cô đồng nghiệp trên công ty cha khi thấy hình con trên blog thì nhận xét :”Anh đừng chụp hình chung với con nữa, nhìn tội nghiệp anh quá 
Hôm qua tới giờ con ở nhà chơi với ngoại, bà xem chừng nhớ cháu quá nên ngồi xe suốt 10 tiếng đồng hồ để lên thăm con. Tối nay cậu 3 cũng lên thăm con bằng cách mà cậu đã từng lên thăm mẹ lúc sinh con: “giang xe tải đông lạnh của công ty”. Không biết cậu 3 nhớ Bách nhiều lắm hay đã ghiền cách đi xì gòn kiểu này: tiền mua bia dọc đường uống với bác tài xế nhiều hơn tiền mua vé xe đò…
Con sẽ có một cuối tuần thật vui vẻ với cha mẹ với ngoại và cậu 3 Bách nhé!!!

No comments:

Post a Comment